Chương 4
Ôn Cẩn Mặc tuy rằng còn không muốn uống, nhưng lại bị Khương Thanh nói là cần thiết. Bởi vậy cậu ngoan ngoãn mà mở nắp đem bình sữa bò uống hết.
Ngọt ngào lan tràn, Ôn Cẩn Mặc tâm tình cũng hòa hoãn rất nhiều.
Khương Thanh nhìn người ngoan ngoãn uống xong sữa bò, thò qua liếm cánh môi của cậu.
Bị thôi miên, cậu thấy Khương Thanh làm bất luận việc gì cũng đều bình thường. Nhưng giờ phút này lại không biết vì sao, trên mặt có chút nóng lên.
Cùng Ôn Cẩn Mặc tạm biệt xong, Khương Thanh tiếp tục trở về đi học.
Sau hai tiết học, Ôn Cẩn Mặc sau khi uống bình lớn sữa bò đã nhắn tin tức lại đây, hắn cong mắt khẽ cười.
Có lần đầu liền có lần tiếp theo.
Từ ngày đó Khương Thanh đều giúp Ôn Cẩn Mặc đi WC, Ôn Cẩn Mặc cũng không còn cảm thấy thẹn.
Cùng Ôn Cẩn Mặc tạm biệt xong, Khương Thanh tiếp tục trở về đi học.
Sau hai tiết học, Ôn Cẩn Mặc sau khi uống bình lớn sữa bò đã nhắn tin tức lại đây, hắn cong mắt khẽ cười.
Có lần đầu liền có lần tiếp theo.
Từ ngày đó Khương Thanh đều giúp Ôn Cẩn Mặc đi WC, Ôn Cẩn Mặc cũng không còn cảm thấy thẹn.
Cậu hiện tại không những thập phần tự nhiên ở trước mặt Khương Thanh tè ra quần, còn bởi vì cảm giác thoải mái khi bài nước tiểu mà hơi đỏ mặt, đầu ở trong khuỷu tay hắn cọ xát.
“Học trưởng, đi WC thoải mái sao?”
“Ân.” Ôn Cẩn Mặc dịu ngoan gật đầu.
“Vậy học trưởng có muốn trở nên càng thoải mái hơn không?”
Đối với Khương Thanh hoàn toàn không có đề phòng, Ôn Cẩn Mặc không chú ý câu nói này rất nguy hiểm, gật gật đầu.
Khương Thanh đưa cho cậu một cái một ly lớn: “ Vậy học trưởng về sau liền uống nhiều nước đi. Một ngày ít nhất phải uống hai ly nha.”
Ôn Cẩn Mặc tiếp nhận cái ly, nhưng cậu cũng không biết, kỳ thật cái ly này là đạo cụ đặc thù từ hệ thống, chất lỏng chứa trong cái ly có tác dụng giúp đi tiểu hiệu quả.
Mà Ôn Cẩn Mặc sau đó, mỗi lần uống nước đều bị nước tiểu mãnh liệt tra tấn đến đứng ngồi không yên, sắc mặt ửng hồng.
Nhưng càng khó chịu, khi bị Khương Thanh ôm bài nước tiểu càng thoải mái. Dần dần, Ôn Cẩn Mặc liền đối với Khương Thanh sinh ra cảm giác ỷ lại.
“Học trưởng, đi thôi, nên đi WC.”
Ôn Cẩn Mặc sắc mặt ửng hồng, đôi mắt bị hơi nước mờ mịt phủ lên, như nắm cọng rơm cứu mạng mà gắt gao lôi kéo Khương Thanh.
0 bình luận