Chương 1

Vương Lâm xuyên đến tu tiên giới cũng đã được 18 năm. Đúng vậy, hắn là một người xuyên không, từ khi xuyên qua đã mồ côi không có người thân nên được một bà lão nuôi lớn. Nhưng khi hắn lên 5 tuổi thì bà lão đó đã mất, từ đó hắn phải một mình sinh tồn kiếm sống ở nơi này. Không có hệ thống, cũng không có bàn tay vàng như các nhân vật chính trong tiểu thuyết, hắn cuối cùng cũng chấp nhận số phận. Cho tới năm hắn 8 tuổi thì gặp sư tôn, nàng thu hắn làm đồ đệ và mang về tông môn. Sư tôn hắn tên Dạ Như Lãnh, là trưởng lão của Vạn Pháp tông. Nàng có đôi chân thon dài trắng nõn, dáng người càng là cực phẩm, vòng ngực 36E cao thẳng câu nhân. Khuôn mặt thanh lãnh mà tinh xảo, đôi môi hồng hào căng mọng, đôi mắt tràn đầy linh khí, làm người ta vừa nhìn liền tự ti không bằng. Nghe các trưởng lão khác nói qua, sư tôn từng được mọi nam tu trong tiên giới phong làm đệ nhất mỹ nhân, tuổi còn trẻ đã được rất nhiều nam tu theo đuổi, nhưng nàng không chọn một ai cho đến hiện tại. Bây giờ nàng vẫn đang có rất đông người ngưỡng mộ, nhưng mà khí chất lãnh diễm cùng tu vi thâm sâu kia đủ để nhiều người không dám làm càn. Sư tôn thường xuyên mặc một bộ tố y màu trắng, làm lộ ra đường cong mê người, kết hợp với khí chất không nhiễm bụi trần nên nàng được mọi người xưng là Dạ tiên tử. Sư tôn hiện tại chỉ thu hai đồ đệ là hắn cùng một sư muội, bởi vì tính cách tinh nghịch cùng ngốc manh của sư muội mà cô nàng thường xuyên chạy loạn ra ngoài đi chơi, không chịu tu luyện chăm chỉ. Bất quá, sư muội lại sở hữu một khuôn mặt con nít cùng đôi hùng phong 32D không phù hợp với thân hình của mình, làm bao đồng môn huynh đệ dục huyết sôi trào. Có thể nói, trừ bỏ thời gian dùng hình ảnh sư tôn cùng sư muội làm đối tượng tự sướng ra thì hắn cũng có một tuổi thơ an bình vui vẻ. Nhưng dần lớn lên, hắn càng nhiều lần mơ mộng với sư tôn, thậm chí còn trộm đồ của nàng để phát tiết dục vọng sâu thẳm trong lòng. Hôm nay, khi hắn hoàn thành nhiệm vụ của mình mệt mỏi trở về tông môn, hắn thấy sư tôn lặng lẽ đứng ở trước cửa tông môn đợi hắn.
0 bình luận