Chương 2

"Lá bùa này chỉ có thể chịu đựng được đòn tấn công của Kim Đan kì trở xuống mà thôi. Nếu tu vi lớn hơn thì sẽ chẳng còn lại chút cặn nào." "..." Giữa hai người tồn tại một chút lúng túng trầm mặc. "Sư huynh, huynh vẫn nên tu luyện Thuần Dương công cho thật tốt, đừng suốt ngày nghịch mấy tiểu đạo cụ này nữa, dù sao sau này cũng không thể dùng được. Hơn nữa, Tiểu Dung, muội đừng suốt ngày đi theo Dạ sư huynh, nên trở về học tập kiến thức về trận pháp thì hơn." Đột nhiên có một giọng nói chen vào cuộc nói chuyện của hai người, đây chính là nhị đệ tử của Mộ Tiên môn, các chủ Tàng Thư Các - Nam Hoa. ----------- Nam Hoa là sư đệ của Dạ Cô Lâu, đồng thời cũng là nhị sư huynh của Mộ Dung. Ngữ khí khi nhắc nhở Mộ Dung so với khi nhắc nhở Dạ Cô Lâu của Nam Hoa có chút mất tự nhiên. Đối với sư muội có thân thể yêu kiều kia, đặc biệt là đôi cự nhũ lúc ẩn lúc hiện, Nam Hoa không phải là không có ý nghĩ gì. Hắn hàng đêm đều mơ có thể bản thân sẽ đem Mộ Dung giống như một tiện nhân mà đặt dưới thân bạo gian, lôi kéo cái vú dâm đãng của nàng, nghe nàng phát ra tiếng kêu rên rồi thuần thục dưới thân mình. Nhưng mà đây rõ ràng là điều không thể, bởi vì ai trong Mộ Tiên Môn cũng biết, người trong lòng mà lòng mà Mộ Dung ngưỡng mộ là Dạ Cô Lâu. Đến mức mỗi lần nhìn thấy Mộ Dung và Dạ Cô Lâu dính vào một chỗ cùng nhau, nội tâm hắn khó tránh khỏi có chút đố kị. Mộ Tiên Môn có ba người được xưng là thiên tài. Có Dạ Cô Lâu luyện Thuần Dương công, có trận pháp thiên tài Mộ Dung, có Nam Hoa thiên tư không tính là cao. Nhưng trí thông minh của Nam Hoa lại được công nhận là thông minh nhất trong lứa đệ tử cùng thế hệ, đến mức... "Sư đệ nói có đạo lý, chúng ta là người trong chính đạo, làm việc phải quanh minh lỗi lạc. Vậy sư huynh ta sẽ xuống núi một tháng, phải học tập và tu luyện tâm tính nhiều hơn." Dạ Cô Lâu bình thường đều là như thế, ngoại trừ kiếm pháp và bùa chú ra thì đều không thể tiếp thu những thứ khác. Làm một người tu hành, Dạ Cô Lâu không hề nghi ngờ chính là một thiên tài. Nhưng nếu là một người bình thường, Dạ Cô Lâu lại khiếu thiếu tri thức học tập. "Được, vậy đại sư huynh khi xuống núi phải học tập cho nghiêm túc, khi huynh trở về đệ sẽ kiểm tra lại."
0 bình luận