Chương 4

Trần Hồng Lan cực kỳ cảm động, chuyện thay quần áo cũng bị cô quên không còn một mảnh trong đầu, cô vừa cầm chén canh vừa uống, cũng không chú ý đến Tuấn Hải đang lau nhà đột nhiên nhìn chằm chằm ngực cô, trong mắt là dục vọng không chút che giấu. “A!” “Hồng Lan!” Theo một tiếng lạch cạch, cây lau nhà rơi xuống, Tuấn Hải sốt ruột chạy qua lấy mấy tờ giấy ăn trên bàn ấn lên ngực của Trần Hồng Lan, “Con có bị bỏng không?” “Con... vẫn ổn... ba, để con tự làm được rồi.” Hành động của Tuấn Hải khiến Trần Hồng Lan lập tức khẩn trưởng, trái tim cô đập bình bịch mãnh liệt, cơ thể cô cứng đờ muốn lui về sau, nhưng lại sợ làm thế sẽ khiến ba chồng thấy tổn thương. Cô nâng tay muốn nhận khăn giấy từ trong tay Tuấn Hải, lại không ngờ ông căn bản không có ý muốn buông tay, thậm chí tay ông còn ấn lên ngực của cô mà xoa qua xoa lại, có mấy lần còn cọ lên đầu vú mẫn cảm. Càng khiến Trần Hồng Lan thấy xấu hổ là rõ ràng ba chồng chỉ đơn thuần lau cho mình, nhưng cơ thể cô lại bởi vì cảm giác tê dại kia mà dần nổi lên dục vọng. Lồn nhỏ cảm thấy trống rỗng, sau đó miệng huyệt đóng mở vài cái. Thật là quá xấu hổ, chẳng lẽ thật sự giống lời bọn họ nói, khi mang thai sẽ trở nên cơ khát hơn sao? “Ba, ba... ưm... được rồi, lau khô rồi ạ...” Trần Hồng Lan ra vẻ bình tĩnh đứng lên, cô chỉ phòng mình, “Ba, con đi thay quần áo.” “Ai da, chỗ này bị phỏng đến đỏ rồi!” Nước canh thấm vào khiến váy ngủ trở nên trong suốt, da thịt tuyết trắng hơi đỏ bừng, Tuấn Hải như cực kỳ lo lắng mà nhìn chằm chằm hai vú của Trần Hồng Lan. “Không... không sao ạ.” Trần Hồng Lan như chạy trốn trở về phòng, cô đóng cửa lại, thuận thế dựa vào cửa, che lại nơi trái tim đang đập mãnh liệt như muốn để mình bình tĩnh một chút. Cô nhắm mắt lại, trong đầu đều là cảnh tượng Tuấn Hải nhìn chằm chằm vú mình. Đầu vú mẫn cảm cực kỳ trướng, cô chỉ hơi động một chút, núm vú cọ vào áo ngủ khiến cơ thể cô dần có cảm giác. Ba chồng cũng là đàn ông, có phải tinh dịch của ba chồng cũng có thể tẩm bổ cho em bé trong bụng không? Suy nghĩ này đột nhiên xuất hiện, Trần Hồng Lan lập tức nhảy dựng vì ý tưởng đáng sợ này, cơ thể thành thật của cô đã làm bại lộ cảm xúc thật sự. Lâu dài không được đàn ông yêu thương khiến cơ thể cô trở nên cơ khát, chất lỏng dính nhớp cứ thế chảy từ trong lỗ nhỏ dưới thân xuống dưới. “Không được...” Trần Hồng Lan che lại gương mặt nhỏ nóng bừng, trong lòng tự tẩy não cho bản thân, cô chỉ cần tinh dịch của chồng là có thể tẩm bổ cho em bé. Đúng, tối nay phải nói với Tuấn Kiệt, ít nhất phải tăng tần suất làm tình lên một tháng một lần. Cô thở dài một hơi, quyết định xong thì không còn rối rắm về phản ứng vừa rồi của mình nữa.
0 bình luận