Cô Giáo Xinh đẹp Bị Thôi Miên
Ma Sắc Tử
Chương 3
Về đến nhà, cô ngủ một giấc ngắn, lúc tỉnh dậy thì Tuấn Kiệt đã đến công ty, ngoài cửa có tiếng người đang bận rộn, cô mở cửa ra mới phát hiện là ba mẹ chồng.
Mẹ chồng đang trong phòng bếp, ba chồng thì đang lau sàn.
Hai người già bận rộn làm việc, còn cô thì ngủ trong phòng không ra.
Trần Hồng Lan cực kỳ xấu hổ, ba mẹ chồng tới mà Tuấn Kiệt lại không gọi cô dậy?!
“Ba mẹ, tại con đi ngủ nên không biết ba mẹ lên lúc nào, ngại quá, để con làm...” Trần Hồng Lan định lấy cây lau nhà trong tay ba chồng.
“Không không không, Hồng Lan, con đang mang thai, đừng nhúc nhích, để ba làm là được rồi.”
Cô vừa đến gần thì ba chồng đã tránh đi, ngay sau đó Trần Hồng Lan cảm thấy eo mình nóng lên, Tuấn Hải cẩn thận đỡ cơ thể cô, hắn gần như dán sát lên người Trần Hồng Lan rồi đỡ cô đi về phía trước, “Nào nào, Hồng Lan, con ngồi xuống, ba làm sắp xong rồi.”
Tiếp xúc thân thể bất ngờ khiến cô không biết nên phản ứng thế nào, dù là ba chồng nhưng hắn cũng là đàn ông, Trần Hồng Lan có chút xấu hổ muốn tránh đi, nhưng bàn tay đang đặt trên eo lại khiến cô khó thoát.
“Cẩn thận một chút, con đừng đi nhanh quá.”
Mãi cho đến khi cô ngồi trên sô pha, Trần Hồng Lan mới thở phào một hơi, cơ thể đang căng thẳng cũng được thả lỏng.
Cô nhìn ba chồng lại đi lau sàn, cảm thấy mình quá mẫn cảm, ở trong lòng ba chồng, cô giống như con gái của ông.
Đúng là mình nghĩ nhiều rồi, Trần Hồng Lan vỗ ngực lắc đầu, nhưng tay cô chợt cứng đờ.
Lúc đi ngủ, Trần Hồng Lan vẫn luôn không có thói quen mặt áo ngực, hiện giờ mang thai nên vú trướng, cô càng không thích mặc.
Vừa mới ngủ dậy nên cô quên mất.
Cô hoảng loạn cúi đầu nhìn thì thấy loáng thoáng khe rãnh dưới cổ áo rộng, cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng gần đây vú cô trướng, núm vú vốn hồng nhạt lúc này màu sắc đậm hơn, cũng to hơn một chút.
Hiện giờ nhìn qua, có thể nhìn thấy chút màu hồng hồng từ áo ngủ màu trắng, còn có hình dạng của đầu vú.
Thật là, xấu hổ quá đi.
Trần Hồng Lan đứng lên định về phòng, lúc này mẹ chồng từ trong phòng bếp nhô đầu ra nói với cô, “Hồng Lan à, mẹ vừa mới nấu canh gà, con qua đây nếm thử xem thế nào.”
“À, mẹ, con...”
“Gì thế con, mau lên, nhân lúc còn nóng thì uống luôn!” Mẹ chồng lau tay lên tạp dề sau đó bước qua kéo Trần Hồng Lan cẩn thận bước đến bàn ăn, “Con đừng khách sáo với mẹ, mau nếm thử xem.”
Mùi canh gà truyền đến, miệng cô không tự giác phân bố ra nước bọt, bụng cũng ọt ọt kêu lên.
Từ sau khi mang thai, cô trở nên dễ đói bụng rất nhiều.
“Đói bụng rồi đúng không?” Mẹ chồng cầm một bát nhỏ từ chỗ bếp ra, “Nào, ăn từ từ thôi con, mang thai thì nhanh đói, con còn muốn ăn gì không?”
“Không có ạ, cảm ơn mẹ.”
0 bình luận