Chương 1

Hôm nay mùa hè mát mẻ hiếm có khó được, bầu trời nhiều mây che khuất mặt trời làm cho thời tiết vốn nóng nực giờ đã có gió mát nhè nhẹ thổi tới, Ngọc Lan đang ở trên ban công tưới nước cho những đóa hoa đang tranh nhau khoe sắc, nhìn thấy cảnh tượng xinh đẹp động lòng người này, trên mặt của cô cũng không khỏi nở nụ cười thoải mái “Mẹ, con đến nhà bạn học chơi đây ạ." Thiếu nữ năng động và hoạt bát vừa thay giày vừa gọi mẹ trên ban công, Ngọc Lan đặt bình nước xuống, đi vào trong phòng, thấy Hồng Linh đang cầm tay nắm cửa giống như muốn đi ra ngoài, cô lập tức mở miệng nhắc nhở cô ấy, "Hồng Linh, hôm nay thời tiết không tốt, đi ra ngoài thì con nhớ nên mang theo ô đấy.” "Ai nha, không phải dự báo thời tiết nói hôm nay nhiều mây không có mưa sao?" Trên mặt của Hồng Linh là biểu cảm mất kiên nhẫn, nhưng cô ấy vẫn ngoan ngoãn quay lại lấy ô. "Tại sao con lại sơn móng tay nữa rồi?", lúc cô ấy đi ngang qua cô, Ngọc Lan liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy móng tay trên tay trái và phải của con gái được sơn thành màu đen và màu bạc, cô bèn cau mày hỏi. "Mẹ đang làm cái gì vậy? Con cũng đâu có trì hoãn việc học của mình đâu. Chẳng lẽ trông con không ổn sao?" Hồng Linh cũng mất kiên nhẫn nhíu mày, hướng về phía cô mở ra năm ngón tay rồi vẫy tay với cô, móng tay màu đen làm nổi bật nước da trắng của cô ấy, khiến cho nó trắng nõn nà như ngọc, nhìn gương mặt Ngọc Lan đỏ lên, trong lòng không khỏi cảm thấy khô nóng, cô buông hai tay xuống kéo vạt áo váy của mình xuống, cuống quít giải thích, "Không có, chỉ là..." Cô còn chưa nói xong, Hồng Linh đã tìm được ô, "Được rồi, con đi đây.” “Ừ… Con đi đi." Cô cúi thấp đầu, sợ con gái nhìn thấy khuôn mặt mình đang ửng đỏ, Hồng Linh kỳ quái liếc mắt nhìn cô một cái, không rõ nguyên do. Tiếng cửa bị đóng lại nặng nề vang lên, lúc này Ngọc Lan mới cẩn thận ngẩng đầu, toàn bộ trong phòng chỉ còn lại một người, bấy giờ cô mới thở phào nhẹ nhõm, hai tay cũng không dùng sức kéo váy nữa, hiện tại chính giữa chiếc váy ngắn màu xanh đậm của cô đã có một gò núi nhỏ rõ ràng vểnh lên cao, giống như là bị thứ gì đó đẩy ra vậy. Ngọc Lan sờ sờ gương mặt nóng bỏng của mình, có chút u oán thở dài. “Ai, sao mình mới nhìn thấy ngón tay con gái lập tức cương lên cơ chứ......” Từ sau khi chồng qua đời, Ngọc Lan cứ thế một mình nuôi con gái lớn lên, bất tri bất giác trong hai chân của cô lại mọc ra một cây gậy thịt giống như đàn ông. Lúc đầu cô không để ý, nó giống như một cục thịt lồi mà thôi, cũng không nổi bật gì cả. Nhưng tốc độ sinh trưởng của thứ này rất nhanh, chỉ trong ba ngày đã lớn lên với kích thước đáng kinh ngạc, Ngọc Lan sợ tới mức cô không dám đi bệnh viện, sợ người khác cho rằng mình là quái vật. May mắn thay cây gậy thịt này không hề tạo thành nguy hại gì đối với cô cả, chỉ có điều vào lúc dục vọng dâng lên, nó cũng sẽ cương cứng lên, mỗi lần đều phải bắn tinh ra sau đó mới có thể chậm rãi bình phục lại.
0 bình luận