Chương 42:

“Cô ơi, cô cũng biết là tôi thương anh ấy nhiều đến cơ nào mà.”Snhs mắt Hoàng Bảo Ngọc nhìn lướt qua bả vai của Nguyễn Thuỳ Chi, ánh nhìn đầy yêu thương vào người đang nằm trên giường là Nguyễn Gia Bảo”Đến bây giờ tôi còn nhớ rõ, đó là vào ngày khai giảng năm lớp mười. Tôi đang ngồi trong phòng học, thì anh ấy cùng một đám học sinh nam từ bên ngoài đi vào. Thời điểm tôi ngẩng đầu nhìn lên, một đám người ở đó tôi lại chỉ thấy mỗi anh ấy. Giống như là...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận