Chương 2

Hắc Nguyệt nghe vậy, không khỏi nhớ lại 15 năm trước, lúc Yêu Nguyệt Yên vẫn còn là một tiểu la lị. Nàng mở miệng một tiếng phụ thân, ngậm miệng một tiếng ba ba ngoan ngoãn mà bú liếm côn thịt hắn, mà nàng cái này một bú liếm chính là 15 năm. Hắc Nguyệt càng nghĩ, phía dưới nàng càng ẩm ướt, nhìn đến nam tử tuấn mĩ trước mắt, không khỏi khép hai chân, run run hỏi: - Tông...tông chủ, có thể hay không để ta phục vụ ngài trước rồi mới đi thông báo. Yêu Dạ nghe vậy, liếc nhìn lên mĩ phụ nhân, cười cười cách không kéo Hắc Nguyệt về phía mình, một tay xoa bóp lấy nhũ phong mĩ phụ: - Cũng được, vậy ngươi cứ ở lại đây giúp bản tông chủ hạ hoả. Hắc Nguyệt khuôn mặt ửng đỏ, liếc nhìn lên Yêu Dạ, nói nhỏ: - Nhưng...nhưng nữ nhi còn tại cái này. - Hai mẹ con các ngươi không đều đã bị ta chơi hỏng, còn sợ. Nói đoạn, Yêu Dạ nhìn về phía tiểu nữ nhi nằm bên cạnh, không khỏi nghĩ ra chủ ý hay, nói thầm vào tai Hắc Nguyệt. Hắc Nguyệt nghe vậy, khuôn mặt bá một tiếng đỏ bừng, nhưng vẫn dịu dàng nghe theo lời của hắn. Nàng nhẹ quỳ xuống, bò lại phía nữ nhi, vươn ra cái lưỡi đinh hương liếm láp lấy âm đạo của nữ nhi, không để cho bất cứ một giọt tinh dịch nào từ bên trong chảy ra ngoài. Yêu Nguyệt Yên cảm nhận được phía dưới không ngừng truyền ra từng trận cảm giác tê dại, khó khăn mở mắt ra, liền thấy mẫu thân của mình đang dùng một loại tư thế hết sức dâm đãng bú liếm lấy âm đạo bản thân. Nàng phồng má: - Mẫu thân, đó là tinh dịch phụ thân cho ta, sao ngươi lại cướp đi. Nhìn thấy cảnh này, Yêu Dạ thích thú cười, bàn tay xoa đầu nàng, nói: - Yên nhi, đến há miệng, phụ thân ban thưởng ngươi. Yêu Nguyệt Yên môi đỏ khẽ mở, như một đầu chó nhỏ đợi chủ nhân ném thức ăn. Mà cũng không để nàng đợi quá lâu, một vật ấm nóng cứng cáp liền đâm vào miệng nàng. Ký ức nhiều năm hầu hạ phụ thân làm nàng biết ngay đây là vật gì, đôi mắt đẹp nhìn về phía phụ thân, ngoan ngoãn bú liếm lấy. Một lúc sau, cả toà đại điện vắng vẻ lại vang lên những tiếng rên rỉ dâm mĩ, chỉ khác là hiện tại có đến hai âm thanh từ hai người khác nhau. Mà đây chính là Hợp hoan tông, hay nói đúng hơn là Hợp Hoan Yêu Cung, một trong 3 đại ma giáo tông môn, chỉ khác ở chỗ Hợp Hoan Yêu cung này chỉ nhận nữ nhân, tất cả mọi người trong tông môn đều là Yêu Dạ. Sở dĩ gọi Hợp Hoan, chỉ là Yêu Dạ thích. Hợp hoan tông, Tông chủ đỉnh núi. Thư phòng. Yêu Dạ ngồi sau bàn, khuôn mặt thả lòng nâng bút luyệt thư pháp. Qua ngòi bút của hắn, từng chữ từng chữ như rồng bay phượng múa thay nhau xuất hiện trên trang giấy, cứ mỗi khi một chữ được viết ra, thần quang bắn ra bốn phía, loáng thoáng còn có thể nghe thấy trong không gian từng tiếng long ngâm phượng gáy. Bỗng, hắn nhíu mày, lạnh giọng quát: - Nam Dạ, đừng làm loạn. - Hì hì, tông chủ ca ca, Nam nhi đâu có làm loạn đâu. Nơi phát ra âm thành là dưới bàn, ngay giữa hai chân của Yêu Dạ, một cô bé không biết đã ngồi đó từ bao giờ, khuôn mặt nàng mang theo vẻ ngây thơ xinh đẹp, nhưng trong mắt lại lấp loé ánh sáng nguy hiểm, chính một bộ dáng tiểu ma nữ. Tiểu ma nữ dùng má cọ vào dùi Yêu dạ, thanh âm mang theo vẻ mị hoặc: - Tông chủ ca ca~~ Thế nhưng Yêu dạ cũng không bởi vì câu ca ca này mà đổi sắc, vẫn lạnh nhạt nâng bút viết, bình thản nói: x - Ngươi cái này tiểu ma nữ, còn không tu luyện cho tốt suốt ngày một bụng ý nghĩ xấu. - Ca ca~~ Bởi vì người ta nghe ngươi đem thánh nữ truyền cho Nguyệt Yên cái kia tiểu tiện nhân, người ta...người ta cũng muốn làm thánh nữ. Yêu Dạ nghe vậy, cúi đầu nhìn phía tiểu cô nương đang dùng đầu lưỡi nhỏ liếm liếm ngoài quần hắn, dùng tay nhẹ trêu đùa đầu lưỡi nàng, hỏi: - Ngươi muốn làm thánh nữ sao?
0 bình luận