Chương 2: Nhắm vào cô vợ béo của đồng nghiệp

Cô ấy không nói là cô ấy mơ cái gì nhưng cô ấy đi súc miệng rất lâu, tôi biết cô ấy vẫn có thể nhớ được những chuyện trong mơ. Thế là tôi lại thôi miên lần nữa, lần này tôi bổ sung thêm một câu: “Quên chuyện vừa rồi đi, trở lại hiện thực.” Lần này sau khi vợ tỉnh táo lại chỉ cảm thấy kỳ lạ, nhưng không nhớ rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, trong lòng tôi mừng thầm. Tôi không ngờ thuốc thôi miên mà cha nghiên cứu chế tạo ra lại thần kì như vậy, trong lòng tôi cực kỳ kích động. Tôi có nên đi đến nhà người khác thôi miên một chút rồi chơi mấy người phụ nữ khác hay không? Tôi vừa nghĩ ra ý tưởng này thì kích động không thôi, cầm hai điếu thuốc lá còn dư trong tay, tôi trầm tư suy nghĩ tìm kiếm mục tiêu tiếp theo của mình. Điện thoại di động vang lên làm tôi sợ hãi nhảy dựng lên, tôi cầm điện thoại lên xem là Lương Học Tuấn gọi điện thoại tới. Thằng nhóc này là một tên nghiện rượu, không có việc gì sẽ không gọi điện thoại. Quả nhiên, anh ta mời tôi đến nhà anh ta uống rượu, nói mấy người bạn đều đến cả, chỉ thiếu một mình tôi. Vốn tôi không muốn đi nhưng dù sao cũng phải giữ thể diện cho bạn bè, tôi đành phải xuống lầu. Ở trên xe taxi, tôi đột nhiên nảy ra ý tưởng, hay là tôi thử nghiệm thuốc lá thôi miên ở nhà của anh ta xem bọn họ có bị thôi miên giống như vợ của tôi hay không. Nghĩ đến đây, tay của tôi không khỏi thò vào sờ hai điếu thuốc lá trong túi. Sau khi đến nhà của Lương Học Tuấn, tôi nhìn thấy ở giữa phòng khách nhỏ là một cái bàn, mấy người bạn học đang ngồi vây quanh uống rượu. Chúng tôi quen biết đã lâu không cần quá khách sáo, hùng hổ chào hỏi xong thì tôi ngồi xuống. Vì là người đến muộn, tôi bị phạt một chén rượu sau đó liền hòa nhập với nhóm người. Trên bàn có vài món nhậu và món ăn chín được mua về, âm thanh lạch cạch trong phòng bếp vang lên, đó là vợ của Lương Học Tuấn – Dương Mai Phương đang xào rau. Dường như vào mỗi cuối tuần mấy bạn học chúng tôi đều sẽ có một bữa như vậy. Dương Mai Phương xào xong một đĩa trứng gà, cười tủm tỉm rồi đi vào. Vì tôi ngồi ở đối diện nên có thể nhìn kỹ. Người đàn bà này không được coi là xinh đẹp nhưng cũng không được gọi là xấu. Dùng chữ béo để hình dung thật sự không quá chút nào, chiều cao khoảng 1m75, cơ thể béo hơi người phụ nữ khác rất nhiều, bàn tay to, vai rộng, eo thô, chân thô, cái mông vừa tròn vừa cong, rất bự, đi đường còn lắc lư. Khuôn mặt hình vuông, đôi mắt to to, lông mi rậm, cũng là nơi duy nhất xinh đẹp. Miệng rất to, môi cũng rất dày. Rất nhiều người nói miệng của cô ta rất xấu nhưng ở trong mắt tôi lại là gợi cảm, có chút giống với diễn viên điện ảnh Thư Kỳ ở Hồng Kông nhưng miệng lớn hơn Thư Kỳ, môi cũng dày hơn Thư Kỳ. Đối với Dương Mai Phương, tôi xem trọng nhất cái mông bự và cái miệng gợi cảm của cô ta, tôi từng nghĩ thầm nếu có thể làm tình với cô ta vừa hôn môi vừa ôm mông sẽ là chuyện hạnh phúc đến nhường nào! Nghĩ đến đây, tôi không khỏi nhớ tới hai điếu thuốc lá ở trong túi. Hay là hôm nay chơi luôn người phụ nữ béo này đi. Tôi nghĩ vậy thì lại kích động, chén rượu trong tay suýt chút nữa rơi xuống bàn. “Nào, hút thuốc đi.” Lương Học Tuấn lấy ra một bao Thăng Long, mở ra, chia cho chúng tôi.
0 bình luận