Chương 1

Sau bao nhiêu năm thì tôi và người đàn ông mình yêu đã về chung một nhà, cuộc sống hạnh phúc đang chờ đón tôi. Hoặc đó chỉ là tôi nghĩ thế… Khi sinh cho anh ấy đứa con thứ hai, chúng tôi ít dần quan hệ, tôi trở thành bà nội trợ nhàm chán. Cái tuổi trung niên già không già, trẻ không trẻ, tôi phát hiện mình muốn hồi xuân. Tôi chủ động mặc áo ngủ gợi cảm nhưng anh ấy quá mệt mỏi với công việc nên thường lảng tránh chuyện ấy. Tôi rất buồn nhưng tôi thông cảm với chồng, anh ấy phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ cả làng, nhiệm vụ của người vợ tốt là làm hậu phương vững chắc cho chồng. Lịch sinh hoạt của tôi rất tẻ nhạt, buổi sáng dậy sớm vệ sinh rồi chuẩn bị bữa sáng. Gọi ba cha con dậy, ăn xong thì tiễn họ đi làm hoặc đi học cùng với hộp cơm trưa. Tôi sau đó quay vào nhà dọn dẹp vệ sinh, đi chợ, tưới hoa, cắt tỉa cây cảnh, thỉnh thoảng sẽ trò chuyện một chút với hàng xóm hoặc người quen vô tình gặp phải. Buổi chiều, khi ba cha con về thì bữa tối đã sẵn sàng. Trước giờ ngủ, đôi khi chúng tôi sẽ làm một chút nhưng Naruto thường mệt mỏi với công việc nên ngày càng ít. Tôi tự soi mình trong gương phát hiện dạo này hình như tăng cân, dưới bụng là ngấn mỡ dày, ngực cũng rất nặng và xệ xuống. Tôi sắp trở thành bà già xấu xí rồi. Thật nhớ những ngày tháng làm ninja, lúc đó tôi rất năng động và thon gọn nhưng vì anh Naruto tôi sẵn sàng hy sinh. Dạo gần đây, tôi đột nhiên thấy rạo rực. Chẳng lẽ đây là “hồi xuân” mà mọi người vẫn nói? Tôi chối bỏ, tôi xấu hổ, tôi đã kìm hãm dục hỏa trong lòng. Tôi không muốn trở thành người phụ nữ lẳng lơ trong mắt anh Naruto. Nhưng hôm nay, anh Naruto đã mời ngài Bee làng Mây tới chơi, gắn kết tình cảm giữa hai làng. Cả hai đã uống rất vui vẻ, tôi ngồi bên cạnh hầu rượu. Tôi phát hiện ngài Bee lén nhìn tôi với ánh mắt không bình thường. Tôi thấy khó chịu nhưng vì hòa bình giữa hai làng tôi phải cố chịu đựng. Trăng đã lên cao mà bọn họ vẫn chưa xong, lòng tôi có chút khó chịu khi ánh mắt tham lam đó càng ngày càng thô lỗ. Anh Naruto say khước gục trên bàn nhưng ngài Bee vẫn muốn tiếp tục. Tôi đành thay chồng mình tiếp rượu. Ngài ấy tửu lượng thật cao, uống mãi mà vẫn chưa say còn tôi thì khuôn mặt đã ửng đỏ, đôi mắt mơ hồ, cả người nóng nực mồ hôi lấm tấm.
0 bình luận
aaa