Chương 3
Hôm nay Ngọc Lan giành nhiều thời gian cho con Becgie vì Ngọc Lan mới đọc được toàn bộ hồ sợ bệnh lý của nó chiều hôm qua. Ngọc Lan nhìn con Becgie và thấy thương nó một cách khác thường. Trong hồ sơ, con Becgie đã được mang về khu bảo dưỡng từ khi một tháng tuổi với mục đích nuôi lớn và để nhân giống nó ra những con Becgie khác. Nhưng đáng tiếc con Becgie này đã mắc một chứng bệnh nguy hiểm và thể không chữa được. Các bác sĩ thú y cho biết nó chỉ sống được khoảng 1 tháng nữa thôi mặc dù nó mới có một năm tuổi.
Mới đầu Ngọc Lan thắc mắc tại sao không cho con Becgie giao cấu sớm với con chó cái khác để nhân giống trước khi nó chết. Ngọc Lan hiểu là tất cả mọi người trong nghành động vật học đều biết chó đực bắt đầu có trinh trùng từ bảy tháng tuổi, lượng tinh trùng bình thường là ở độ 10 tháng tuổi. Tuy nhiên, con Becgie đã 12 tháng tuổi, nhưng không cho nó giao hợp với chó cái khác để nhân giống vì sợ chứng bệnh của nó sẽ di truyền.
Càng nhìn con Becgie Ngọc Lan càng thấy thương nó nhiều quá. Một con chó khỏe mạnh, to lớn, và đẹp như nó mà sắp phải chết vì căn bệnh gì đó mà Ngọc Lan không hiểu rõ lắm. Sao tội nghiệp nó quá! Ngọc Lan cảm thấy lòng trắc ẩn của Ngọc Lan đối với con chó. Dù Ngọc Lan chỉ mới chăm sóc nó có một tháng nay, nhưng Ngọc Lan và nó như hai người bạn thân vì mỗi ngày Ngọc Lan dắt nó chạy bộ trong khu bảo dưỡng rộng mênh mông hàng giờ đồng hồ. Ngọc Lan tạm quên con Becgie để tiếp tục đi kiểm tra các chuồng thú khác. Bỗng một ý nghĩ quái lạ lóe lên trong đầu Ngọc Lan! Ngọc Lan đứng lại và thấy lạnh sống lưng với một ý nghĩ táo bạo đó… đứng bất động vài giầy rồi Ngọc Lan quyết định quay lại chỗ chuồng của con Becgie.
Ngọc Lan đứng nhìn chằm chằm vào con Becgie và nghĩ, nếu nó sống được có một tháng nữa thôi, nó sẽ không có một cuộc sống vui và hạnh phúc, Ngọc Lan cũng sẽ không còn được chạy bộ với nó mỗi ngày nữa, Ngọc Lan sẽ nhớ nó rất nhiều, còn nó sẽ không được yêu và sẽ không bao giờ được nếm mùi giống cái của nó. Nó sẽ chết một cách cô đơn. Ngọc Lan càng nghĩ càng thấy thương hại nó và muốn làm cái gì cho nó.
Tại sao mình không hy sinh cho nó một lần?
Nhưng hy sinh như thế nào Ngọc Lan không biết.
0 bình luận