Chương 8

Đợi mãi rồi cũng đến hơn 1h sáng, đã đến lúc rồi he he. Tôi nghĩ thầm rồi nhẹ nhàng tôi bước xuống nền đá hoa, đấu tiên tôi thở rất từ từ rồi không bật đèn điện thoại, tôi mò bằng tay đến cửa buồng rồi tiến sát đến giường chỗ dì Ngọc tôi nằm. Tôi nìn thở rồi quỳ xuống trên hai đầu gối cố căng mắt nhin xung quanh, nhưng chả nhìn thấy gì cả. Tôi giở điện thoại ra bật đèn nhưng lại soi xuống nền đá, do phản xạ từ nền đá nên văn buồng...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận