Chương 2

Tôi mừng thầm vì có thể xem được trận trung kết WC. Bà ăn xong trước còn mỗi mình tôi vừa ngồi ăn vừa nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh làng quê lúc chiều tà. Đang ăn thì có tiếng xe máy đi vào ngõ, nhìn ra bên ngoài thì ra là dì Ngọc tôi với 2 đứa con dì Ngọc ý, một đứa học lớp 3 còn đứa kia mới hơn 1 tuổi. - Bà ạ, ơ Tuấn Kiệt (tôi xin được giấu tên) về lúc nào thế cháu? - Cháu mới về sáng nay, dì Ngọc với 2 em ngồi ăn cơm luôn. Dì Ngọc đi lấy thêm cái bát rồi ngồi cùng ăn với tôi, vừa ăn dì Ngọc vừa hỏi han này nọ. Chồng dì Ngọc tức là cậu của tôi thì ra thành phố làm ít lâu mới về, thỉnh thoảng cũng qua nhà tôi chơi. Ăn cơm xong ngồi uống nước chè, mỗi mình tôi uống vì tôi phải thức đêm để xem bóng đá. - Tuấn Kiệt có đi tắm không cho nó mát. Dì Ngọc tôi bảo - Dạ thôi, lúc nãy cháu lau người rồi. (Tôi sợ chó nên mới nói thế) Dì Ngọc tôi lấy quần áo đi tắm, một lúc sau dì Ngọc vào nhà bảo: - Trường hôm nay ngủ với anh Tuấn Kiệt nhé. - Dạ! Thằng Trường nhanh nhảu trả lời. Tôi ngủ trên chiếc giường ở gian nhà ngoài với Thằng Trường, còn bà tôi ngủ ở giường bên kia. Dì Ngọc tôi với đứa con gái vào trong buồng ngủ. Tôi nằm thao thức không ngủ được vì uống nhiều nước chè quá, thỉnh thoảng lại giở điện thoại ra xem giờ. Tầm khoảng 1h sáng thì tôi thấy buồn đi tiểu vô cùng, không nhịn được tôi dậy định mở cửa đi ra vườn giải quyết thì vướng ngay con chó đang nằm ngoài cửa nên không dám. Bà thì đang ngáy nên tôi không dám đánh thức bà dậy, nghĩ thế nào tôi bấm đèn điện thoại đi vào trong buồng để đánh thức dì Ngọc dậy để mở cửa. Vừa soi đèn vào giường dì Ngọc đang ngủ thì trời ơi, một cảnh tượng vô cùng kích thích hiện ra trước mắt tôi. Dì Ngọc ý mặc một chiếc quần Jean lửng nhưng lại không cài cúc (chắc có lẽ dì Ngọc muốn thoải mái) nhưng tệ hơn dì Ngọc lại không mặc quần lót nên đã để lộ ra chòm lông mu vừa đen vừa mượt. Tôi giật mình soi đèn điện thoại ra chỗ khác và tắt đèn luôn, tim tôi đập thình thịch, tôi nín thở và cơn buồn tiểu tôi cũng quên luôn. Chấn tĩnh khoảng 5 giây tôi bật đèn lên soi vào chỗ ấy của dì Ngọc, liếc nhìn lên mặt dì Ngọc tôi thấy dì Ngọc vẫn đang ngủ, định đưa tay lên sờ vào chỗ ấy nhưng lại sợ. Đúng lúc này thì cơn buồn tiểu lại bùng lên, tôi quyết nhịn nhẹ nhàng tôi tiến sát mũi lại gần chỗ ấy hít một phát chỗ chòm lông, chỉ có mùi xà phòng tắm thôi các bác ạ. Tôi chỉ làm có thế vì tôi sắp vãi đái ra quần rồi nên dành lay dì Ngọc dậy, bị lay dì Ngọc như nửa tỉnh nửa mê tự nhiên quàng tay ra ôm tôi, tôi hơi bất ngờ nhưng như tỉnh hẳn nên dì Ngọc buông tay ra ú ớ định hét lên thì tôi bảo: - Cháu đây, cháu Tuấn Kiệt đây. - Ôi giời, làm dì Ngọc sợ hết hồn. - Cháu buồn đái quá dì Ngọc ơi nhưng lại sợ chó nên không dám ra. Dì Ngọc mở cửa cho cháu với. - Ừ để dì Ngọc mở cửa. Lúc này dì Ngọc mới để ý cái quần của mình, nhanh tay dì Ngọc kéo khóa lên cài lại cái cúc ra mở cửa cho tôi. Giải quyết xong tôi vào xem bóng đá mà lòng vẫn thấy hồi hộp, suy nghĩ xem sáng mai nói chuyện với dì Ngọc sao đây, nhưng diễn biến tiếp theo thì thật quá bất ngờ mà tôi cũng không dám mơ tới, mặc dù nó đều trong ý định của tôi cả.
0 bình luận