Chương 5

Hà Linh đang kêu loạn ầm ỹ bỗng cảm thấy một chất lỏng nóng hổi nồng đậm phun vào sâu trong cái lồn của mình, tử cung co bóp liên tục tới lần thứ ba. “Ahhhh… Hoá ra… Ahhhhhhhh… nóng quá… Anh Long, anh giỏi thật… Ahhhhhhh...” Tóc của Hà Linh rối tung lên, Minh Long dùng tay chải lại và nói: “Xuất tinh mất rồi, con đĩ này.” Hà Linh nói: “Không sao đâu... hôm nay chắc là kỳ an toàn. Chúng ttaôi nghỉ ngơi một chút, gọi chút đồ ăn và rượu đi, đêm nay vẫn còn dài.” Minh Long ôm Hà Linh nói: “Để anh gọi nhé.” Tiến Đạt rời khỏi khách sạn X, bối rối đứng ở ven đường, thầm nghĩ thật sự phải rời khỏi thành phố Y để đi trốn sao? Lời nói của Minh Long có đáng tin không? Hắn nói càng ở lại càng phạm nhiều sai lầm, chẳng lẽ hắn đã làm sai điều gì sao? Nếu Hà Phương bị kết án, tương lai của anh sẽ bị hủy hoại, vậy anh còn có thể bảo vệ người vợ xinh đẹp của mình không? Nghĩ đến Hồng Hạnh, Tiến Đạt nhớ lại từng chút một về Hồng Hạnh năm đó. Khi còn học tại đại học, Hồng Hạnh là một người đẹp chân dài nổi tiếng trong trường, đi đâu cũng có các chàng trai vây quanh, Tiến Đạt dựa vào thân hình cao ráo1m86 và địa vị con ông cháu cha của mình mà dần dần khiến Hồng Hạnh chú ý đến anh, đồng thời Tiến Đạt cũng biết được rằng có hơn hai mươi chàng trai theo đuổi Hồng Hạnh cùng lúc, một trong những đối thủ lớn nhất là Dũng giàu có, là con trai của người giàu nhất tỉnh và thường xuyên mang Lamborghini để tán Hồng Hạnh. Dựa vào tài năng chơi bóng rổ xuất sắc của Tiến Đạt và điều kiện làm tổng bí thư thành ủy của bố anh, anh đã cạnh tranh với những người khác, cuối cùng trở thành Hồng Hạnh phải lựa chọn giữa Dũng và Tiến Đạt. Vẫn nhớ đó là một buổi chiều cuối tuần mùa thu, Hồng Hạnh yêu anh Dũng và Tiến Đạt đi thuyền ra đảo cùng lúc cho đến tối, cả hai đều biết rằng hôm nay là thời khắc quyết định kết quả. Hai người họ đã thể hiện đủ vẻ dũng cảm trên đường đi. Sau khi lên thuyền, sóng trên biển đột ngột tăng cao, chiếc thuyền cao tốc họ đang đi ngày càng mất ổn định. Sau đó, cả Tiến Đạt và Dũng đều phát hiện ra rằng không có đủ áo phao trên tàu cao tốc, tính cả ông chủ của thuyền, tổng cộng có 20 người và chỉ có 19 áo phao, nếu xảy ra chuyện gì, một người trong số họ sẽ rất nguy hiểm. Đột nhiên một cơn sóng lớn ập đến, mọi người đều cảm thấy bị nghiêng, chủ thuyền cố hết sức khống chế thân thuyền để không bị lật, sau khi nó ổn định lại, đột nhiên có người ở hàng sau hét lên: “Bị rò nước rồi, cứu với, ai đó phải bịt lỗ này lại.” Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhốn nháo, có người bỏ chạy, có người cố múc nước biển ra, có người cố gắng bịt lỗ hổng lại, thuyền trưởng đầy kinh nghiệm biết lỗ hổng lớn như vậy là không thể bịt được, vì vậy ông ta nói: “Mặc áo phao vào và đợi cứu hộ.” Nói xong, ông ta mặc áo phao và là người đầu tiên nhảy xuống biển. Sau khi thuyền trưởng nhảy xuống biển, những người trên thuyền tranh nhau áo phao, nhưng cuối cùng chỉ có Hồng Hạnh là không có, Dũng cầm lấy áo phao trong tay, không chút do dự khoác lên người, nhảy xuống biển biển và bơi vào bờ. Trong khi đó Tiến Đạt lại đưa áo phao cho Hồng Hạnh, nhặt một tấm gỗ nhỏ dưới đất và trôi dạt cùng Hồng Hạnh gần 4 tiếng trước khi được cứu. Khi lên bờ, thể lực của Tiến Đạt đã kiệt quệ, khắp người bị chuột rút, thấy Tiến Đạt liều mạng cứu mình, Hồng Hạnh đã chọn Tiến Đạt để giao phó cả cuộc đời. Sau khi tốt nghiệp, Tiến Đạt dựa vào mối quan hệ của bố mình để gia nhập ủy ban thành phố, Hồng Hạnh cũng dựa vào mối quan hệ này để làm việc cho một doanh nghiệp nhà nước lớn trong thành phố mà không cần phỏng vấn. Có thể nói, hành trình của cả hai diễn ra suôn sẻ và Hồng Hạnh còn trở thành giám đốc marketing ở tuổi 25. Tất nhiên, đằng sau chuyện này còn nhiều điều mà Tiến Đạt chưa biết.
0 bình luận