Chương 3
Người phụ nữ trong tư liệu là Thu Uyên, làm việc trong cùng một doanh nghiệp nhà nước với Hồng Hạnh, ai hiểu chuyện đều biết Thu Uyên là người tình của Thành Sơn, Hà Phương chắc chắn đã bị gài bẫy. Thu Uyên chắc chắn sẽ không giúp Hà Phương đảo ngược vụ án, có lẽ Hà Phương sẽ khó mà thoát tội lần này.
Minh Long là một người thận trọng, hắn giữ một bí mật sau lưng, cho dù cuối cùng Hà Phương có lật tẩy vụ án, hắn vẫn có thể tiếp tục làm thư ký dưới quyền của Hà Phương. Điều tối nay hắn đã nói với Tiến Đạt cũng vậy, nếu Tiến Đạt rời Thành phố Y, giả sử Thành Sơn thắng, hắn có thể nói trước mặt người khác rằng Tiến Đạt là người của Hà Phương, cậu ta rời Thành phố Y vì sợ tội mà bỏ trốn, còn hắn chính là nhân chứng. Giả sử Hà Phương lật lại vụ án, có thể nói rằng hắn để Tiến Đạt trẻ tuổi rời thành phố Y để ngăn chặn Tiến Đạt phạm sai lầm trong cuộc đấu tranh chính trị và ảnh hưởng đến việc lật lại vụ án.
Bất kể tình huống như thế nào, Tiến Đạt nhất định phải mang theo người vợ xinh đẹp đến cầu xin, đến lúc đó, Hồng Hạnh - người phụ nữ hàng đầu khiến hai quan chức cấp cao tranh giành đấu đá, sẽ giống như cô tiếp viên quyến rũ trước mặt hắn hiện giờ, để mặc hắn chơi thoả thích.
Nghĩ đến đây, Minh Long kích động để Hà Linh đứng lên, không nhịn được hôn lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cô gái, như thể đang hôn vợ của Tiến Đạt. Cô gái ôm cổ hắn, thỉnh thoảng thè ra chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào và quấn quít dùng đầu lưỡi mút lấy, thân thể mềm mại phảng phất như đang bay, suýt chút nữa lắc lư vì đứng không vững.
Minh Long xé toạc chiếc áo đồng phục của Hà Linh, để lộ chiếc áo ngực thêu hoa cổ điển, cô gái mở đôi mắt xuân sắc e lệ liếc nhìn hắn.
“Đây là cách người tốt lột áo của người ta sao?” Hà Linh nói, Minh Long nhìn thấy khuôn mặt như trăng khuyết của cô, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nước da như bạch ngọc sáng ngời trên nền tuyết. Điều bắt mắt nhất là bầu vú cao và đầy đặn của cô, theo những bước đi lắc lư của cơ thể Hà Linh, bầu vú trên ngực cô không khỏi lắc lư vô cùng quyến rũ, cô còn mặc một chiếc áo ngực thêu hoa cổ điển, lấp ló ẩn hiện, lúc nào cũng toát ra khí chất mê hồn khắp người.
Đôi gò má đào xinh đẹp của Hà Linh đỏ như lửa, cô đột nhiên mềm nhũn dựa vào người Minh Long: “Đứng mệt lắm, thư ký Long à.” Cô phát ra một tiếng nũng nịu ngắn ngủi ngượng ngùng.
Minh Long nhìn vẻ ngoài quyến rũ của Hà Linh, nghĩ về việc Hồng Hạnh sẽ thể hiện sự quyến rũ của mình như thế nào để lấy lòng mình, không khỏi lại bùng cháy dục vọng. Hắn tiếp tục điên cuồng hôn Hà Linh, hai gò má của Hà Linh đỏ như lửa, cô ngượng ngùng khẽ hé răng, để hắn nóng bỏng quấn lấy cái lưỡi non mềm ngọt ngào trơn bóng của Hà Linh mà điên cuồng mút lấy.
“... Ưmmmm... ưmmmm...”
Hà Linh rên rỉ đầy bẽn lẽn và bốc lửa. Lúc này, đôi mắt Hà Linh long lanh đầy nước, hai bầu vú nhạy cảm săn chắc dưới sự xoa nắn vuốt ve nhẹ nhàng, lại có lúc mạnh mẽ của Minh Long, nụ hoa trên ngực Hà Linh đã nở rộ, hai đốm hồng mỏng manh trên bầu vú trắng như tuyết toét lên đầy sự cám dỗ và quyến rũ.
Tay Minh Long đã luồn vào trong váy ngắn của Hà Linh, Hà Linh cảm thấy bàn tay to trong váy ngắn của mình không ngừng vuốt ve, cảm giác ấm áp khi được chạm vào thật lâu không biến mất, thỉnh thoảng bàn tay ấy lại vuốt ve bờ mông đầy đặn của cô, bàn tay đầy dục vọng của Minh Long luồn vào đôi chân ngọc tròn trịa của Hà Linh. Sờ soạng bên trong đôi chân ngọc thon thả của Hà Linh, cảm giác sung sướng khi được đàn ông vuốt ve khiến cô vô thức tách đôi chân ngọc của mình ra, để hắn tiến vào sâu hơn, thuận tiện và không kiêng nể gì.
Trái tim thanh xuân của Hà Linh đã nảy mầm, nhìn Minh Long xé chiếc quần tất màu da và chiếc quần lót màu hồng lọt khe của mình.
“Ahhhhhhhhh đồ xấu xa, nhẹ tay một chút.” Theo tiếng rên rỉ của Hà Linh, Minh Long đứng dậy, ôm lấy Hà Linh khiêu khích đi về phía giường, hai tay Hà Linh gắt gao ôm lấy cổ hắn, hai chân ngọc thon dài trắng như tuyết quấn chặt lấy eo và hông hắn, vì sợ rằng chỉ cần thả tay ra là rớt xuống.
0 bình luận