Harem: Người Hàng Xóm Xinh đẹp
Super Dragonite
Chương 9
Ở trong cuộc sống hiện thực, Nguyễn Minh Khôi là một người có tính tình hiền lành, đối đãi dịu dàng với các động vật nhỏ, Nguyễn Minh Khôi đối với mọi thứ đều rất yêu thương.
Về phần đợi sau khi Phạm Ái Linh lớn lên, ròng rã bảy năm trời, tin chắc rằng khi cô bé khôi phục lại tâm tính, từ từ trưởng thành, cô bé sẽ hiểu được cái gì gọi là tình yêu chân thành, vì vậy lúc này, Nguyễn Minh Khôi muốn cưới cô bé, cô bé còn vui vẻ mà đồng ý đâu.
Đến lúc đó, để cho cô bé đi học đại học, tốt nghiệp xong thì làm một công việc bình thường, tìm một người bạn trai để mà kết hôn, đây chính là tính toàn của Nguyễn Minh Khôi.
Nhìn thấy Phạm Ái Linh đang ăn như lang thôn hổ yết, Nguyễn Minh Khôi không khỏi thở phào một hơi, xem ra chỉ còn chờ Trần Phương Thảo trở về thì mình giải thích nữa là xong.
Ngày hôm sau Nguyễn Minh Khôi đi làm giấy tờ ra viện cho hai mẹ con Phạm Ái Linh, sau đó dẫn hai mẹ con về nhà của chính mình.
Bởi vì mẹ của Phạm Ái Linh đã mất năng lực là người giám hộ rồi, người quen thuộc của cô bé cũng không muốn nhận nuôi cô bé, giống như cô bé là một cái gì đó trói buộc, bọn họ đều trốn tránh, vì vậy cô bé đang không có ai là người giám hộ cả.
Còn nếu như Nguyễn Minh Khôi muốn nhận cô bé làm con nuôi, mà thủ tục chính thức không làm được, theo quy định của luật nhận con nuôi, nếu một người đàn ông độc thân chưa có vợ muốn nhận nuôi một cô gái thì người đàn ông và cô gái này tuổi tác phải cách nhau bốn mươi tuổi trở lên, Nguyễn Minh Khôi không cố phù hợp với quy định.
Mặc dù Nguyễn Minh Khôi không thể nhận cô bé làm con nuôi, nhưng mà có thể giúp đỡ cô bé, nuôi nấng và giúp đỡ là hai khái niệm hoàn toàn khác, chỉ cần Phạm Ái Linh đồng ý, Nguyễn Minh Khôi không làm gì tổn hại đến cô bé, người khác cũng không quản được, dù sao thì Nguyễn Minh Khôi làm việc này cũng không có trái với pháp luật.
Các đồng nghiệp và ban lãnh đạo ở đồn cảnh sát cũng biết được tình hình này, biết được Phạm Ái Linh tin tưởng Nguyễn Minh Khôi, ý lại vào Nguyễn Minh Khôi, hơn nữa chứng bệnh trầm cảm của cô bé Nguyễn Minh Khôi có thể chữa trị, vì vậy sau khi nói chuyện xong thì cũng đồng ý.
Hơn nữa, Nguyễn Minh Khôi là một người cảnh sát, vì vậy cũng không sợ Nguyễn Minh Khôi sẽ làm ra chuyện gì tổn thương đến cô bé, nhưng mà thỉnh thoảng người của bộ cũng điều tra dò hỏi tin tức của Phạm Ái Linh xem như là đang giám thị.
“Con…con trở về?Có phải là đã mua đồ chơi mới cho ba không?”Nguyễn Minh Khôi mở khóa đẩy cửa ra dẫn Phạm Ái Linh vào nhà thì ba của Nguyễn Minh Khôi nhanh chóng cầm lấy chiếc xe ô tô đồ chơi đang ngồi dưới đất đứng lên, khuôn mặt cười hì hì nói với Nguyễn Minh Khôi.
Ba của Nguyễn Minh Khôi tên là Nguyễn Thanh Tùng, cao lớn dũng mãnh, còn có chút mập mạp, nhưng lúc này nhìn ông như là một ông già ngốc nghếch.
“Ngày mai con mua cho ba có được không?”Lúc này Nguyễn Minh Khôi thở dài một hơi, nói với ba của mình, giống như là đang dỗ một đứa nhỏ, không còn cách nào khác chỉ số thông minh của ba Nguyễn Minh Khôi hiện tại đang rất thấp.
Ở trên sàn nhà đang vung vẩy rất nhiều đồ chơi.
“Được..”Ba của tôi gật đầu, gương mặt tò mò nhìn Phạm Ái Linh bên cạnh Nguyễn Minh Khôi.
“Đây là cháu gái, về sau phải sống chung với cô bé thật tốt, phải bảo vệ cô bé, chăm sóc cô bé có nhớ chưa?”Nguyễn Minh Khôi nói với ba của mình, đồng thời chỉ cô bé Phạm Ái Linh đang ôm chặt lấy cánh tay của mình nói.
Còn mẹ của Phạm Ái Linh, hiện tại chỉ số thông mình còn không có bằng ba của mình, có giới thiệu thì cũng thế thôi.
“Cháu gái lớn…”Gương mặt của ba Nguyễn Minh Khôi vui vẻ nhìn Phạm Ái Linh kêu la.
“Con là con dâu của cha…”Lúc này Phạm Ái Linh nói với ba của Nguyễn Minh Khôi một câu, đồng thời ngẩng đầu nhìn Nguyễn Minh Khôi, trong mắt mang một tia lạnh lùng, cánh tay đang ôm chặt lấy tay của Nguyễn Minh Khôi dùng sức nhéo một cái, lập tức làm cho toàn thân Nguyễn Minh Khôi run lên, một dòng điện chạy khắp toàn thân.
“A..đúng đúng, con dâu, về sau ba gọi bé là Phạm Ái Linh là được rồi…”Nguyễn Minh Khôi hít sâu một hơi rồi nói, thật là không nghĩ tới, một cô bé mới có mười mấy tuổi mà sức lực trên tay lớn như vậy, nhéo Nguyễn Minh Khôi một cái làm cho anh cảm thấy đau đớn, nhưng mà Nguyễn Minh Khôi thoả hiệp không phải là do Nguyễn Minh Khôi sợ đau đớn mà là do Nguyễn Minh Khôi không muốn kích thích Phạm Ái Linh thôi, chỉ có thể tạm thời nghe theo lời của cô bé.
“Phạm Ái Linh…”Ba của tôi không rõ ràng cho lắm, nhanh chóng kêu lên một tiếng, mà lúc này Phạm Ái Linh ở bên cạnh vừa lòng gật đầu.
0 bình luận