Chương 6

Hai người ở bên nhau lâu như vậy mà Nguyễn Minh Khôi còn chưa tới nhà để mà nói chuyện về chuyện cưới sinh, Trần Phương Thảo đã gặp qua ba của Nguyễn Minh Khôi nhưng mà Nguyễn Minh Khôi thì chưa từng gặp ba mẹ của Trần Phương Thảo, hơn nữa ba mẹ của cô ấy đều là trong giới trí thức đều là dạy đại học và lão sư. “Thôi đi, ba mẹ của em rất tiến bộ có được không, bọn họ tin tưởng Phật, so với anh thì còn muốn hiền từ và là một người hướng Phật hơn…”Nghe được Nguyễn Minh Khôi lo lắng, Trần Phương Thảo không khỏi trợn trắng mắt nói. “Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi…”Nguyễn Minh Khôi nhanh chóng gật đầu đồng ý nói. “Hô…”Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Minh Khôi không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm, đồng thời dùng tay của mình lau một chút mồ hôi đang túa ra từ trán của mình. Mới vừa rồi cùng call video với Trần Phương Thảo toàn thân của anh đã khẩn trương đến nổi tuôn mồ hôi hột, chỉ vì anh quá để ý đến lời nói của Trần Phương Thảo, quá để ý đoạn tình cảm này của bọn họ. Tình huống này có thể nói là Nguyễn Minh Khôi đã hoàn toàn đoán trước được, dựa theo suy nghĩ của Nguyễn Minh Khôi, đầu tiên thì Trần Phương Thảo sẽ không đồng ý, mình sẽ phải thuyết phục cô ấy này nọ nhưng mà không có nghĩ đến là Trần Phương Thảo đã sớm nhìn ra được hơn nữa còn trực tiếp đồng ý luôn rồi. Sau khi cúp video xong, Nguyễn Minh Khôi lại chưa có hoàn toàn buông lỏng trạng thái của mình… Ngẫm lại thì thấy cũng đúng, ngay cả chó mèo Trần Phương Thảo cũng đồng ý chăm sóc và nuôi nấng, huống chi là hai mẹ con Phạm Ái Linh?Vốn dĩ bé Phạm Ái Linh gặp được chuyện này dễ dàng dẫn đến sự đồng cảm của người khác, nhưng mà Nguyễn Minh Khôi tin tưởng rằng Trần Phương Thảo đưa ra quyết định này cũng không phải là lập tức quyết định liền mà nhất định là trong lòng đã trải qua rất nhiều lần suy nghĩ thận trọng cũng như giãy dụa. Nghĩ đến những điều này Nguyễn Minh Khôi thở phào một hơi, hiện tại thời gian vẫn còn sớm, cũng nên đi đến bệnh viện thăm Phạm Ái Linh. Sau khi Nguyễn Minh Khôi đi thì cảm xúc của Phạm Ái Linh cũng tốt một chút. Nguyễn Minh Khôi đi ra khỏi đồn cảnh sát, sau đó đi đến cửa hàng bên cạnh mua gà chiên KFC và hamburger, rồi lái xe đến bệnh viện. “Phạm Ái Linh, nghe bác sĩ và y tá nói là buổi sáng hôm nay và giữa trưa em không có ăn cái gì à?”Sau khi bước vào phòng bệnh, Nguyễn Minh Khôi nhìn thấy bé gái đang ngồi trên giường bệnh ngẩn người. Nghe giọng nói của Nguyễn Minh Khôi, cô bé ngẩng đầu lên nhìn về phía Nguyễn Minh Khôi, ánh mắt bên trong đen tuyền và tĩnh mịt, cuối cùng cũng có một chút sắc thái. Cô bé giống như là một cái tượng gỗ, chỉ khi nhìn thấy Nguyễn Minh Khôi thì mới có một chút phản ứng. Cô bé liếc nhìn Nguyễn Minh Khôi một cái sau đó cũng không hề nói gì, cánh mũi rung động mấy cái. Không thể không nói là Phạm Ái Linh là một bé gái rất là xinh đẹp, như là một nụ hoa tươi mát đang chớm nở, mái tóc đen dài đang phủ xuống bả vai của cô bé, gương mặt non nớt xinh đẹp có hơi không tương đồng với số tuổi của cô bé, ai cũng đều nói những đứa nhỏ nhà nghèo đều trưởng thành sớm một chút biết lo liệu việc nhà, những điều này không phải là giả, chẳng qua gương mặt xinh đẹp của Phạm Ái Linh lúc này đang rất tái nhợt và không có một chút huyết sắc nào. Từ sau khi gặp chuyện không may kia, cô bé đã tuyệt thực nhiều lần, không có thích ăn cái gì cả, cơ thể thì ngày càng suy yếu, nếu như không thay đổi gì, Nguyễn Minh Khôi nghĩ là cô bé sẽ không thể sống tiếp được nữa, cũng may bệnh viện thường xuyên cung cấp truyền thuốc dinh dưỡng cho cô bé. Mà ở giường bệnh bên cạnh, một người phụ nữ ngu ngốc đang ngồi ở đó, cô ấy đang mặc quần áo bệnh nhân, tuy rằng cô ấy thường xuyên làm lụng vất vả có chút tiều tuỵ, nhưng mà dáng vẻ tao nhã của cô ấy vẫn còn, đây chính là người phụ nữ ngu ngốc là mẹ của Phạm Ái Linh. Mẹ Phạm Ái Linh chẳng qua lớn hơn hai tuổi so với Nguyễn Minh Khôi mà thôi, năm nay đã ba mươi lăm tuổi rồi, tên là Hoàng Bảo Châu. Một mình một người vất vả kiếm tiền để mà nuôi lớn Phạm Ái Linh, vì nuôi con gái mình mà cô ấy đã làm rất nhiều công việc vất vả nặng nhọc, thậm chí còn làm cùng lúc hai công việc. Phạm Ái Linh và Hoàng Bảo Châu hai mẹ con vô cùng giống nhau, Phạm Ái Linh có thể duyên dáng và yêu kiểu như vậy là nhờ vào gien tốt đẹp của mẹ mình. Bởi vì hàng năm làm lụng mỏi mệt cực nhọc mà Hoàng Bảo Châu có chút gầy yếu, nhưng mà sau khi cô ấy tắm rửa chăm sóc cẩn thận thì trông rất xinh đẹp, ba mươi lăm tuổi cũng không phải là quá lớn, đây là độ tuổi chín muồi của một người phụ nữ thực sự trưởng thành.
0 bình luận