Chương 109: Tôi chuyển ra ngoài
Huy Vũ gãi gãi cái mũi nhỏ của mẹ tôi: “Bé ngoan, cơ thể của em rất thần kỳ, để anh từ từ giúp em phát triển, được không?” “Vâng, Phương Mai nghe lời anh.” Mẹ tôi vùi đầu vào lòng Huy Vũ. “Phải rồi anh ơi, vừa rồi người ta bị sao vậy?” Vừa mới bình tĩnh lại, cô gái xinh đẹp lại hỏi. “Đau quá!” Mẹ tôi tỏ ra rất đau đớn. “Đừng giả bộ nữa, đau đến vậy sao?” Nhìn vẻ mặt khoa trương của mẹ tôi, Huy Vũ đưa tay vuốt ve chỗ vừa gõ: “Phương...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận