Chương 4: Huy Vũ thắng rồi

Huy Vũ nói xong liền đi vào bếp, tôi vội cầm một cuốn sách giả vờ đọc, nhưng khóe mắt lại hướng về phía mẹ tôi và Huy Vũ. Chỉ thấy Huy Vũ đi vào bếp, chưa gì nó đã chọc mẹ tôi cười khúc khích, Huy Vũ đưa tay sờ vào một bên vú của mẹ tôi, mẹ tôi lập tức xoay người tránh hai tay Huy Vũ, lúc này không biết nó nói gì bên tai mẹ tôi, mẹ tôi liền quay đầu nhìn sang phía tôi, tôi lập tức cúi đầu giả vờ nghiêm túc đọc sách, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của họ. Tôi thấy mẹ tôi gật đầu và dừng công việc trên tay. Huy Vũ đi ra phía sau mẹ tôi, thò tay vào từ trong vạt áo ngủ, nâng ngực mẹ tôi lên, bóp chặt lấy mà nhào nặn nhẹ nhàng. Tôi nhìn thấy cảnh như vậy mà trợn mắt há mồm. Ban đầu, tôi cứ tưởng Huy Vũ có thể lén lút chạm vào ngực mẹ tôi như một tên trộm, nhưng nào ngờ nó lại đưa cả bàn tay để chạm vào, chỉ thấy Huy Vũ mò mẫm trong bộ đồ ngủ của mẹ tôi, lúc cao lúc thấp lúc nhanh lúc chậm, bàn tay của nó luồn vào trong áo ngủ của mẹ tôi, tùy tiện xoa bóp vú của bà, cả người mẹ tôi dựa vào người Huy Vũ, nhắm mắt lại, ưỡn hai cái vú đầy đặn lên để Huy Vũ chơi đùa. Một lúc sau, Huy Vũ buông mẹ tôi ra, mẹ tôi đỏ mặt nhìn Huy Vũ, dùng ánh mắt trách móc liếc nhìn nó rồi tiếp tục nấu ăn, Huy Vũ đi ra ngoài, làm động tác chiến thắng hình chữ V với tôi, cười nói: “Mày nhìn thấy chưa, tao thắng rồi…” Tôi há hốc mồm nói: “Sao mày làm được, không thể nào, ban nãy mày thì thầm gì với mẹ tao?” Huy Vũ cười nói: “Có gì đâu… chỉ nói là cô Mai ơi, cặp vú của cô vừa to vừa đẹp, cho cháu sờ một cái được không? Mẹ mày thích tao lắm, bà ấy cũng rất tốt… nên để tao tùy ý sờ mó thôi...” “Thế mà cũng được...” Tôi thành thật thừa nhận: “Tao phục mày rồi đó...” “Vậy tao có thể thường xuyên tới nhà mày, mày không thể đuổi tao đi nhé...” Huy Vũ cười nói. “Dù mày thắng hay thua thì tao cũng sẽ không đuổi mày ra ngoài, thích đến lúc nào cũng được, ban nãy tao chỉ nói đùa thôi.” Tôi cũng cười vui vẻ đáp. Huy Vũ đắc ý nói: “Ban nãy được chạm vào mẹ mày sướng muốn chết, bộ ngực của bà ấy rất to và săn chắc, đầy đặn mềm mại đến mức tao thậm chí không thể nắm lấy chúng bằng một tay, tao đã nắm lấy bộ ngực của bà ấy xoa lên trái phải lên xuống, đầu vú của mẹ mày lúc đầu rất mềm, nhưng bị tao chơi cương lên. Cuối cùng, tao véo núm vú to của bà ấy và nắc nó lên xuống. Haha, cả hai cái vú của bà ấy đều văng ra khỏi đường viền cổ áo, tao chơi đủ rồi mới đẩy trở lại. Chơi sướng muốn chết! Đúng rồi… tao nói cho mày một bí mật nhé, ban nãy mẹ mày không hề mặc áo lót...” “...” Từ khi Huy Vũ đến nhà, mẹ tôi có vẻ thích Huy Vũ hơn và lơ là với tôi, nhưng cũng không trách được, số đồ mà Huy Vũ tặng cho mẹ tôi cộng lại phải lên đến mấy chục triệu, mẹ tôi thích nó cũng là chuyện bình thường. Tôi cũng muốn lấy lòng mẹ tôi, nhưng tôi không có tiền, Huy Vũ lại làm được điều này, mẹ tôi rất vui khi ở bên Huy Vũ, nhìn thấy nụ cười của bà, tôi cũng cảm thấy an tâm. Ngày tháng cứ thế trôi qua từng ngày, trong một tháng vừa qua, gia đình tôi đã có những thay đổi lớn, mẹ tôi có thêm rất nhiều quần áo mới, về cơ bản, bà mặc những bộ quần áo hàng hiệu mới nhất và thịnh hành nhất mỗi ngày. Mặc những bộ quần áo này khiến mẹ trông chững chạc và duyên dáng hơn, bà cũng cười nhiều hơn, không còn cau có như trước, đồ ăn ở nhà cũng được cải thiện rất nhiều, khỏi phải nói, không cần phải nói, mỗi khi Huy Vũ đến đây, nhất định phải phục vụ đồ ăn ngon, bây giờ cơ bản thì bữa nào cũng có thịt, nếu là trước đây thì phải tới cuối tuần mới được ăn thịt. Khi Huy Vũ đến nhà tôi, về cơ bản nó đều nói chuyện với mẹ tôi, mỗi lần Huy Vũ đến đều mang theo một số món quà nhỏ để lấy lòng bà, nhưng đối với mẹ tôi nó mà nói, những thứ này đều rất quý giá, một lọ nước hoa nhỏ hình như không có nhiều giọt mà giá cũng tới ba đến bốn triệu… Nhưng có vẻ như mối quan hệ giữa mẹ tôi và Huy Vũ ngày càng tốt đẹp, khi họ ở bên nhau, tôi cảm thấy mình như người ngoài, chủ đề họ trò chuyện thường là một số thương hiệu phổ biến và nổi tiếng, Huy Vũ thường nói trước mặt mẹ tôi là hiệu nào tốt, quần áo nào đẹp, mà một con mọt sách như tôi không thể nào hiểu được những cái đó. Mỗi lần như vậy, tôi vẫn luôn trở về phòng yên lặng đọc sách, để bọn họ nói chuyện ở trong phòng khách, thỉnh thoảng bọn họ còn đi ra ngoài mua sắm, trở về mang theo rất nhiều đồ, đương nhiên không cần hỏi, tôi biết Huy Vũ đã bỏ tiền ra mua. Kể từ khi tôi biết mẹ tôi đến nay, bà chưa bao giờ tiêu tiền như thế này, chỉ có một người giàu có như Huy Vũ mới không màng đến số tiền ít ỏi như vậy. Tôi đã từng nghe nó nói với mẹ tôi rằng tiền tiêu vặt của nó lên đến cả mấy chục triệu.
0 bình luận