Chương 3: Ý đồ của Huy Vũ

Mẹ tôi nói xong liền bị Huy Vũ lôi ra ngoài, tôi đi ra ngoài ban công, thấy mẹ tôi lên con xe xịn của Huy Vũ, tôi nhìn xe dần dần chạy mất hút. Đồng hồ đã điểm mười hai giờ, mẹ tôi và Huy Vũ vẫn chưa về, tôi đang đọc sách một cách chán nản, một lúc sau chợt nghe thấy tiếng mẹ tôi mở cửa, tôi vội vàng ra đón, thoạt nhìn mẹ tôi có vẻ nhếch nhách, Huy Vũ đi phía sau, ôm một đống thứ. Chỉ thấy mặt mẹ tôi đỏ bừng, đầu tóc bù xù, một chiếc cúc áo đã bay đi đâu mất, cặp vú to lộ ra khe ngực sâu hun hút, tôi liền tiến lên đỡ lấy bà, quan tâm hỏi: “Mẹ ơi, mẹ bị sao thế, làm sao lại thành như vậy...” Mẹ tôi lập tức cười đáp: “Hoàng Nam, mẹ không sao, vừa rồi mẹ ngã cầu thang, cho nên mới thành như vậy...” “Đúng vậy… đúng vậy… cầu thang ở đây tối quá, cô Mai sơ ý ngã xuống, may mà không có chuyện gì…” Huy Vũ cũng phụ họa theo. “Mẹ à, khóe miệng của mẹ dính cái gì kìa...” Tôi chợt thấy có gì đó bóng loáng nơi khóe miệng của mẹ. Mẹ tôi đỏ mặt, liếc nhìn Huy Vũ, lập tức lau khóe miệng và nói: “Đây là sữa Huy Vũ vừa cho mẹ uống…” Tôi càng cảm thấy nghi ngờ hơn, lúc này mẹ tôi ngồi xuống nói với Huy Vũ: “Huy Vũ, muộn như vậy rồi, cháu về trước đi, hôm nay cô thật sự đã làm phiền cháu rồi…” Huy Vũ mỉm cười và trả lời: “Không sao, vì cô Mai xinh đẹp, cho dù có vất vả và mệt mỏi như thế nào thì cũng đáng mà...” Mẹ tôi cười với Huy Vũ: “Được rồi, Huy Vũ, con đến chơi thường xuyên nhé...” Nói xong, bà cúi gằm mặt, không dám nhìn Huy Vũ. Huy Vũ đáp lại một tiếng: “Chắc chắn rồi… vậy cháu đi trước đây...” Sau khi Huy Vũ về, tôi xem qua những thứ mẹ mua, thấy toàn là quần áo hàng hiệu, mỹ phẩm, mẹ tôi vui vẻ lấy ra hai cái túi và nói với tôi: “Hoàng Nam, cái này cho con...” Tôi cầm lên xem thì thấy đó là bộ quần áo hàng hiệu yêu thích nhất mà tôi không bao giờ mua được, chỉ riêng hai món đồ này đã có giá hơn năm triệu. “Ơ… tại sao… mẹ đột nhiên lại hào phóng với con như vậy...” Tôi mỉm cười nói với mẹ, mẹ tôi vừa vui vẻ nghịch đồ của mình vừa nói: “Haizz, những thứ này đều là Huy Vũ trả tiền, mẹ đã nói nhiều lần là không cần nhưng nó nhất quyết đưa đòi mua. Hoàng Nam, bạn cùng lớp với con tốt thật đấy... ngày mai con dẫn thằng bé tới nhà mình, mẹ sẽ làm một bữa ăn ngon để cảm ơn nó...” Ngày hôm sau, quả nhiên Huy Vũ lại đến và mua rất nhiều trái cây, lúc này mẹ tôi từ trong phòng đi ra, Huy Vũ nhìn thấy lại ngây ra. Tôi quay đầu lại nhìn cũng rất ngạc nhiên, chỉ thấy mẹ tôi đang mặc một bộ đồ ngủ gợi cảm, chắc là món đồ hôm trước Huy Vũ mua cho. Bởi vì tôi chưa bao giờ thấy bà mặc bộ đồ ngủ gợi cảm như vậy, cực kỳ tôn lên dáng người hoàn hảo của bà. Mái tóc dài của mẹ tôi xõa tung, khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng, bộ ngực đầy đặn được bộ đồ ngủ màu hồng ôm chặt, khe ngực không phải thấp thoáng ẩn hiện mà phô bày trọn vẹn trước mặt chúng tôi. Dải ruy băng của bộ đồ ngủ bó chặt lấy vòng eo thon thả của bà, vạt áo ngủ chỉ che được đến đùi, cặp đùi trắng nõn lộ ra trước mặt tôi và Huy Vũ. Mẹ tôi vừa nhìn thấy Huy Vũ liền lập tức cười nói: “Huy Vũ, đây là bộ đồ ngủ lần trước cháu giúp cô Mai chọn, cháu thấy thế nào, cô Mai mặc có đẹp không...” Huy Vũ hét lên một cách khoa trương: “Cô Mai, cái này sao có thể gọi là đẹp... phải gọi là siêu đẹp mới đúng...” Mẹ tôi bị Huy Vũ chọc ghẹo, véo mặt Huy Vũ nói: “Thằng nhỏ ranh ma này, thật là biết nói chuyện, bộ váy này đẹp nhưng đắt quá, không phải cháu tặng cô thì cô mua không nổi, kể ra thì cô vẫn chưa cảm ơn con…” Huy Vũ vội vàng xua tay nói: “Không cần không cần… người ta có câu bảo kiếm tặng giai nhân, phấn hồng tặng anh hùng… cái này… cái này… cháu tặng cô Mai là điều nên làm…” Thằng nhóc này kích động đến mức nói bao nhiêu lần cũng bị ngược, không biết là do kích động hay trình độ có vấn đề, mẹ tôi lại nhéo mặt Huy Vũ và nói: "Cám ơn Huy Vũ, cô đi nấu cơm đã, hai đứa ngồi đợi một lát nhé...” Nói xong, mẹ tôi bước vào bếp. Huy Vũ chạm nhẹ vào tôi và nói: “Hoàng Nam, ngực của mẹ mày lớn thật đó, nếu có thể bóp lấy một bên thì sướng biết bao...” “Đúng vậy...” Tôi thuận miệng trả lời, sau đó liền ý thức được có chỗ không đúng, vội nói: “Hừ, mày muốn sờ vú mẹ tao hả, kiếp sau đi...” “Không cần đâu, hình như mẹ mày thích tao lắm, chưa biết chừng tao sờ một chút, bà ấy cũng không giận đâu...” Huy Vũ tự tin nói. “Mày cứ thử xem, lát nữa bị mẹ tao đuổi ra ngoài thì đừng trách tao không nhắc nhở mày.” Là con trai của mẹ tôi, tôi biết rõ mẹ tôi đáng sợ thế nào khi nổi cơn hung dữ. “Hì hì... Vậy thì đánh cược đi...” Huy Vũ cười nói: “Cược thì cược, ai sợ ai.” Tôi cũng không chịu kém cạnh: “Đánh cược thế nào...” “Nếu như tao động vào mẹ mày, mẹ mày không tức giận... thì sau này tao có thể đến nhà mày mọi lúc, mày không thể đuổi tao ra ngoài...” Huy Vũ nói. “Đơn giản như vậy sao... vậy nếu mày thua...” Tôi hỏi lại. “Mày nghĩ sao...” Huy Vũ rất tự tin. “Nếu mày thua thì mày tặng laptop cho tao...” Tôi thử nhắc tới một món cược cực kỳ có lợi cho mình. “OK...” Huy Vũ hoàn toàn đồng ý, tôi sửng sốt một lúc, nó chắc chắn như vậy sao? “Vậy tao đi đây...”
0 bình luận