Chương 59:

Sáng nay ngủ dậy ông già gọi tao vào nhà nói chuyện. Sau khi hỏi han tình hình công việc ở trên tập đoàn ông già cảnh báo. – Sắp tới thằng K (trưởng bản) bị điều lên bộ. Thằng V trên bộ sẽ về ngồi đó. Nhưng mà thằng V với lại chú X cực kỳ ghét nhau. Chắc chắn sẽ chỉ tồn tại 1 trong 2 thằng. Tới đây mày ở đó sẽ khó làm việc. Hay là để tao nói với chú X và thằng trưởng bản đề xuất cho mày sang Mẽo đi học một năm, đợi cho tập đoàn ổn định rồi về? Có lẽ ông già nắm được tình hình nên tính đẩy tao ra ngoài cuộc chiến. Vì nếu còn tao ở đó có lẽ sẽ làm khó cho ông già. Tao suy nghĩ một hồi rồi nói với ông già: – Con ở tập đoàn cũng chưa có gì. Còn anh K và chú X thật sự đã giúp đỡ con rất nhiều. Tới đây nếu như thay đổi thì con sẽ theo anh K và chú X thôi. Cùng lắm con ra ngoài làm. Còn việc sang Mỹ lúc này con không đi được. Chuyện này con đem nói với anh K thì có được không? Tao trình bày xong, ông già gật đầu mà không nói gì. Trưởng bản biết chuyện chạy lên gặp ông già tao ngay chiều hôm đó. Giữa tuần, tao đi làm về thì cô Ba đứng thậm thụt ngoài cửa gọi tao. – Chú Châu, chú Châu ơi. – Dạ. – Sang đây tôi bảo? – Chuyện gì thế cô? Kéo tao vào nhà, cô Ba thì thầm: – Cô Linh về Huế rồi đó chú Châu. Dù đã biết trước nhưng sao tao vẫn cảm thấy bất ngờ xen lẫn cảm giác khấp khởi trong lòng. Cố gáng nén tiếng thở mạnh, tao hỏi cô Ba. – Từ bao giờ cô? – Vừa mới chiều nay thôi á. Tôi đợi chú Châu làm về mà thấy lâu quá trời lâu. – Mà ai nói cho cô biết? – Ông N đó chú. Đồ của cô kìa? Cô Ba vừa nói vừa chỉ vào đống vali ở trong góc nhà. Đúng thật rồi. Đồ của nàng. Tao mừng rỡ. – Sao đồ của Linh lại ở đây cô? – Thì xe cơ quan ông N ra đó chở bớt đồ giùm cho cổ về đây. Còn cổ chỉ mang theo một ít đồ và bay luôn chuyến vô Huế chiều nay. Tao nắm tay cô Ba rồi nói. – Cô Ba, ngày mai cô đi cùng con vào Huế một chuyến được không? Cô ba hoảng hốt. – Trời trời, như vầy sao được chú Châu. Bộ chú Châu muốn ông N ổng đuổi tui sao? Cô Ba nói vậy cũng đúng. Tao đành tính cách khác: – Vậy cô cho con địa chỉ nhà Linh trong đó đi cô. – Chú Châu tính vô đó thiệt hả? – Vâng. Sáng nay vừa tới cơ quan, tao lên phòng gặp trưởng bản. – Linh về rồi anh. Nhưng Linh bay thẳng về Huế. Em tính đi vào trong đó. Anh thấy sao. – Đi đi chứ còn gì nữa. – Vâng. Vậy em xin nghỉ từ nay tới hết tuần nhé. Trưởng bản ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với tao “Chú ngồi đợi anh”, xong rồi lão kêu con bé hành chính viết cho tao lệnh công tác nhà máy Quảng Ngãi. Kèm một cái giấy đề nghị tạm ứng 30tr chẵn và chuyển thẳng cho Phó tổng X ký. – Chú sang kế toán lấy tiền rồi thu xếp đi đi. Anh xin lệnh xe đưa chú đi ra Nội Bài. Vào Huế xong việc chạy xuống nhà máy tí nhé. Có gì báo anh để anh điện cho anh em trong đó tiếp đón. – Em cảm ơn anh. Từ sân bay Phú Bài tao gọi taxi rồi đưa địa chỉ cho tài xế xem. Xem xong địa chỉ, tài xế hỏi tao quan hệ thế nào với bố của nàng rồi đưa tao một mạch về trước cổng nhà nàng. Nhà nàng hình như có cỗ nên thấy khách khứa trong nhà khá đông. – Cậu hỏi ai? Một người phụ nữ giống y đúc nàng chạy ra mở cổng rồi hỏi tao. Tao nghĩ trong đầu đây chắc chắn chính là mẹ nàng. Từ sóng mũi cho đến đôi mắt nhìn qua thật không khác nàng là mấy. Tao chưa kịp trả lời thì bố nàng ra. – Châu. Bố nàng nhìn tao giật mình. – Con… Sao con… vào nhà đi con. Mẹ mày, đây là thằng Châu thằng Châu mà tôi kể đó mẹ mày… Bố nàng chưa hết hoảng hốt. Còn mẹ nàng thì từ ánh mắt lạ lẫm bổng chuyển sang nhìn tao trìu mến. Tao vào trong sân, vừa chào hỏi được vài người thì nàng bước ra. Vừa nhìn thấy tao náng đứng khựng lại. – Anh… Nước mắt từ đâu cứ thế chảy dọc hai bên má nàng. — Hết —
0 bình luận