Chương 58:

Gần 11h tao đã có mặt ở sảnh nhà Mèo. Tao gọi cho Mèo để mang thẻ xuống mở cửa cho tao. Vào trong thang máy tao hỏi: – Hôm nay mua gì thắp hương mà hoành tráng thế? – Mua đồ bình thường thôi. Nhưng ăn một mình chán quá nên gọi anh sang. Tao chặt thịt gà, còn Mèo lon ton đi pha nước chấm. Nhìn khung cảnh này ôi dcm sao nó giống một gia đình. Tao nghĩ trong đầu, nếu nàng không về chắc tao sẽ giành giật lại Mèo từ tay thằng ngoại quốc kia và lấy làm vợ. Nhưng giờ có lẽ muộn màng quá rồi. Chuyện quá giới hạn vào đêm thứ 6 vừa rồi với tao nó chỉ là một tai nạn. Nhưng với Mèo thì… tao nghĩ nó là chủ đích của em. Và đúng như thế. Mèo hỏi tao: – Anh này. – Ơi. – Nếu chị Linh không về, anh định chờ đến bao giờ? – Chờ đến bao giờ quay về thì thôi? – Thật ạ? – Uhm. – Thế anh có nghĩ sẽ yêu một ai khác không? – Làm gì có ai để yêu? – Nếu có ai đó yêu anh thật lòng? – Em định làm mối cho anh à? Mèo đứng đằng sau quàng tay ôm tao thủ thỉ làm tao bất ngờ. – Nếu em đợi anh trong lúc anh chờ chị Linh??? Tao quay mặt lại nhìn vào đôi mắt tình tứ của Mèo rồi lại ngửa mặt lên trần thở dài cái “Phù…”. Khó nghĩ. Tao mới làm tình cách đây chưa tới 2 ngày với chính bé Mèo, rồi lại vừa nghe được tin sắp tới nàng về, nên thật sự là trong tao bây giờ hỗn độn vô cùng. Vừa muốn nếm lại cảm xúc đê mê của đêm hôm trước. Nhưng lại vừa thấy tội lỗi ở trong lòng mình. Tao cúi xuống hôn Mèo rồi tự nhủ “Hôm nay sẽ là lần cuối”. 5h chiều tao ngủ dậy thấy Mèo đang ngồi dịch cataloge. Tao hỏi Mèo. – Em xong việc chưa? – Em dậy không có việc gì làm nên lôi ra dịch thôi. – Tắm rửa đi ăn xong vào Vin chơi tí đi. – Oki. Hiiii. Đưa Mèo đi ăn GOGI, xong tao cùng Mèo vào VINCOM chơi, tiện thể ghé mua ít đồ Mèo thích, tao tranh trả tiền. Về tới trước sảnh nhà Mèo. Tao kéo Mèo lại trong xe rồi ngồi nói chuyện. – Em. – Dạ. – Em rất xinh lại hiền và ngoan. – Sao thế? Sao tự nhiên anh nói thế. – Uhm. Tao nói tiếp. – Anh xin lỗi. Nếu như anh làm gì sai. – Anh đâu có sai gì đâu. – Uhm. Vì anh thương và rất quý em nên anh không muốn cứ mãi thế này. Nếu cứ như này anh sẽ chỉ có làm khổ em thôi. – Là sao ạ. Tao sang nhìn Mèo trìu mến rồi nói tiếp. – Em vẫn còn trẻ, và còn rất nhiều cơ hội. Kể cả không phải là anh hoặc là anh ngoại quốc kia thì cũng vẫn sẽ còn rất nhiều người khác xứng đáng với em. – Nhưng… Mèo ấp úng. Tao nắm tay Mèo. – Tuần sau là chị Linh về. Nếu như không phải anh đã yêu Linh hoặc Linh không về thì chắc chắn em sẽ là vợ của anh. Nhưng mà… Anh xin lỗi. – Em hiểu rồi. Em xin lỗi đã làm anh khó xử. Anh không có lỗi gì cả. Từ giờ em sẽ không làm phiền anh nữa. Mèo khóc. Tao kéo Mèo vào và hôn rất lâu. Mèo đi lên nhà mà tao thấy buồn và thương vô cùng. Tại sao cuộc đời lại đưa em tới gặp tao và tốt như thế? Mặc dù từ ngày quen nhau tao chưa từng nói một câu yêu Mèo. Trời mưa lất phất, tao quay xe về và xóa sạch mọi dấu vết của Mèo trong cuộc đời tao. Xin từ giã đường phố trắng mưa mau, làm chim bay mỏi cánh, nước mắt đêm tạ từ, thành phố cũ, người yêu xưa còn đâu, còn đâu. Giờ đây xin giã từ…
0 bình luận