Cách Tán Vợ Xinh Ngoan Yêu
Kabuto
Chương 49:
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng…
Tao và trưởng bản tới nơi khi mọi người vẫn còn chưa tới. Hai anh em vừa châm thuốc hút vừa đứng nhìn ngắm Hồ Tây. Chờ khoảng 10 phút thì thấy chị đẹp cùng với bé mèo đi vào trong sảnh. Gặp lại bé mèo sau gần một năm, giờ Mèo thay đổi nhiều quá. Mèo đã ra trường và làm chính thức cho một công ty LD nước ngoài. Từ cách ăn mặc đến cách nói chuyện Mèo giờ đều đã không còn “nhút nhát” như xưa.
Gần một năm qua, thông qua trưởng bản nên Mèo cùng với chị đẹp dường như cũng đã nắm được phần nào biến cố của tao. Và tao, sau cả một năm sóng gió thì giờ cái độ phong trần của tao càng ngày nó càng trổ ra mạnh mẽ. Vừa nhìn thấy tao bé Mèo la lên:
– Chào anh phó bản đẹp trai. Hihi.
Tao trêu lại:
– Tưởng là ghét anh không thèm gặp lại cơ mà.
Tao nhớ, có lần trưởng bản tâm sự với tao “Chú làm cái gì để cho bé mèo nó nói với cả chị đẹp từ giờ không thèm gặp mặt anh Châu”. Bé mèo cười đẹp.
– Em cũng tính thế, mà nghe chị gái em nói giờ anh “khộ” lắm nên em lại thương.
– Nhìn anh khổ lắm thật à.
– Vầng. Nhìn già và xấu.
– Thế có cách nào làm anh hết khổ được không? Ha ha.
Bé mèo đỏ mặt. Trưởng bản xen vào:
– Mèo.
– Dạ.
– Hoa chưa có chủ. Vặt luôn.
Bị trưởng bản trêu bé mèo tủm tỉm quay sang hỏi tao:
– Anh.
– Ơi.
– Thế giờ anh “thích” hay là anh vẫn “cực thích” em như ngày xưa???
Bé mèo gợi chuyện làm tao cảm thấy bồi hồi, nhưng rồi cái cảm giác ấy nhanh chóng qua đi khi tao chợt nghĩ tới nàng. Bởi câu nói “thích hay cực thích” tao đã nói hồi đầu năm gắn liền với khoảng thời gian mà tâm trạng của tao nó đang rối như lông lồn chị Dậu sau những tai ương ập xuống chuyện tình của tao với nàng. Và thật sự là, lúc tao buông cái câu nói đó ra, tao chẳng nghĩ được cái mẹ gì hết khi mà tất cả suy nghĩ của tao hôm đó đang bị quây kín vì chuyện của nàng. Nên tao chỉ nói vu vơ, nói ra cốt để làm sao cho Mèo hết buồn. Chứ thật, từ trước tới giờ tao có bao giờ “cực thích” cái cặc gì đâu… ngoài nàng.
Từ trước tới giờ bé Mèo thích tao, tao biết. Và cho đến giờ phút này Mèo vẫn rất thích, tao vẫn biết. Bởi bất kỳ ai, dù có thay đổi cỡ mấy nhưng có một thứ mà không bao giờ người ta có thể đánh lừa được người đối diện, đó là ánh mắt. Mèo với tao cũng thế, dù nay gặp lại, Mèo đã thay đổi rất nhiều, từ cách ăn mặc (sexy), cho tới cái cách phản ứng câu chuyện (không còn bị động). Nhưng mà ánh mắt của Mèo nhìn tao thì vẫn “cũ rích” như xưa, nó quá ấm áp và còn cực lắm chân tình. Thế nên giờ đây, sau gần một năm thăng trầm trong chuyện tình cảm, tao nghĩ rằng: Đùa ai thì đùa, nhưng với Mèo có lẽ là tao không nên đùa giỡn hay là “ỡm ờ”, dù cho sắp tới nàng về hay không.
Tao nhìn bé Mèo rồi lại nhìn xuống mặt hồ và tự hỏi lòng: “Nếu những đắm say tìm đến khi thời gian chưa xóa mờ vết thương…”. Giờ nên lãng quên hay là tiếp tục “mãi mãi” đợi nàng??? Ngần ngừ một lúc tao tính quay sang nói chuyện nghiêm túc với Mèo, nhưng chưa kịp nói thì anh trưởng bản đã lại đá ngang:
– Phong trần, lãng tử, tự tin. Hôm nay chấp nhận đứng im thật rồi. Ngạc nhiên và sung sướng quá Mèo ơi, ha ha ha!!!
– Không hề. Không hề nhé anh. Nãy giờ chân em vẫn rung cầm cập và đập rất mạnh vào nhau. Chứ không có chuyện đứng im như anh tưởng, nhá. He he…
Trưởng bản đá xoáy nên tao lại phải đổi tone, gác lại câu chuyện nghiêm túc với Mèo. Nghe tao nói xong, bé Mèo nhìn tao tủm tỉm cười duyên. Nụ cười của Mèo tuy không nét hẳn như nàng nhưng độ sạch sẽ chắc nàng 10 phần thì Mèo cũng phải 9 phần có dư (Cái gu của tao nó là như thế). Mèo cười làm tao lại nghĩ trong đầu, nếu như không phải tao đã yêu nàng và đang chờ đợi ngày nàng quay về, thì giờ chắc chắn tao sẽ yêu Mèo và rồi một ngày nào đó Mèo sẽ theo về làm vợ của tao. Chỉ tiếc rằng là tao vẫn chưa quên được nàng. Bao lâu nữa đây để nàng quay về hoặc là để tao sẽ quên được nàng, “ai đã hẹn với thề…”, tao thở dài mà lòng buồn bã. Haizzzz…
Thấy tao nhìn Mèo lưỡng lự, trưởng bản vỗ vào vai tao rồi nói:
– Thôi chú cứ đứng ở đây mà rung chân cùng với bé Mèo. Anh vào cho chú tự nhiên.
– Gì nữa không anh? Nhìn anh chắc là đang nghĩ cái gì đểu lắm. He he.
– À thì, Hà Nội hôm nay đẹp lắm, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi. Nhưng mà cẩn thận không có vỗ cánh mặt hồ em nhá. Khà khà.
0 bình luận