Cách Tán Vợ Xinh Ngoan Yêu
Kabuto
Chương 39:
Dcm, hai cốc với nàng thì làm gì say. Nàng theo chân tao đu đưa đã quá nhiều rồi nên tao nắm rõ. Nhiều thì đúng nàng không uống được, nhưng tầm hai cốc thì nàng vẫn tỉnh bình thường. Thậm chí tao còn thấy nàng hưng phấn và tỉnh táo hơn. Vậy là đoạn này vẫn chưa có vấn đề gì. Tao hỏi thêm:
– Thế ai rót bia?
– Quán có phục vụ mà anh.
– Ai cầm bia chia cho mọi người.
– Em cũng hông nhớ. Nhưng cốc bia đầu và cốc thứ 2 thì ai cũng có hết trơn. Chỉ từ cốc bia thứ 3 trở đi thì mới người có người hông thui á.
– Có ai tới mời bia riêng em không?
– Dạ hông.
– Uhm.
– Nhưng sao vầy anh?
Tao nói dối nàng.
– Vì lúc anh về đến nhà anh thấy em đang rất say.
– À, tại lên quán hát em có uống nữa.
– Nhiều không?
– Để em nhớ lại đã nhe.
Nàng nằm ngửa mặt lên trời, nhìn lên trần nhà nhẩm nhẩm một mình trong miệng rồi quay sang trả lời tao.
– Vô phòng ngồi hát em uống 1 chai nước suối. Xong rồi em ngồi ăn hoa quả và nghe mọi người hát thui.
Dcm, chẳng nhẽ nó bơm thuốc vào hoa quả rồi đưa cho nàng??? Làm thế cũng khó đâu phải dễ gì.
– À, em nhớ ra rồi. Hình như là… hình như là tới bài em hát, mọi người vỗ tay. Lúc em hát xong mọi người cùng uống hết cốc nhưng em chỉ uống có một phần hai ly bia thôi á.
– Xong rồi em thấy mệt luôn phải không?
– Hông anh. Để em nhớ lại.
– Uhm.
Nàng lại ngửa mặt lên trần lẩm nhẩm. “Hát xong… hát xong”.
– Anh.
– Uhm, sao?
– Sau đó lão… giám đốc CN H/Y tới chỗ em ngồi rồi nói “ai hát xong cũng đều phải uống hết cốc Linh nha”.
– Thế em có uống hết không?
– Em thấy mọi người cũng vầy nên em đồng ý uống hết cốc đó. Nhưng do cốc em hông đầy nên lão rót thêm vô cốc của em rồi nói tất cả cổ vũ để cho em uống.
Rồi. Done. Chỗ bia bonus mà tml kia nó đã rót thêm cho nàng chắc chắn là có vấn đề. Chó chết. Nó đã hại nàng.
– Sau cốc đó em có uống thêm cốc nào nữa không?
– Sau cốc đó em phê, em ráng ngồi thêm chút nữa nhưng mừ mệt hông chịu nổi nên em nói mọi người em đi về trước.
– Thế ai đưa em từ trên phòng hát xuống dưới tầng 1?
– Mấy bé phòng em.
– Là những ai, em nhớ không?
– Em mệt, nên hông nhớ nổi ai lun. Chỉ nhớ xuống tới tầng 1 thì em lên xe anh chở về lun.
Dcm, nghe nàng tường thuật mà máu trong cơ thể tao nó lại sục sôi. Điên đéo tả nổi. Vậy là nàng leo lên xe tml kia mà vẫn cứ tưởng là lên xe tao. Tao hỏi nàng tiếp.
– Thế lúc em về tới nhà, em có nhớ em lên trên phòng bằng cách nào không?
– Em hông bít gì, chỉ thấy mơ màng ai đó dìu em vô phòng, rồi đóng cửa lại và tắt bóng đèn giùm em.
Dcm, tao đéo làm thế. Điên rồi. Chắc chắn những thứ nàng đang nhớ lại là đã xảy ra ở nhà tml kia. Nói xong nàng lại hỏi tao:
– Vầy khi anh về, anh có lên phòng em hông?
– Anh có.
– Vầy là em vẫn còn nhớ mang máng, hiii.
– Đố em nhớ nổi hôm đấy anh đã làm gì cho em.
– Anh cởi quần áo cho em? Đúng hông?
Đau lòng. Tao cởi đồ nàng, tml kia chắc chắn nó cũng đã cởi đồ của nàng. Nhưng cũng có thể những việc xảy ra hôm đó nó đang hiện về trong nàng không theo tuần tự. Vậy, còn có chuyện gì xảy ra với nàng hôm đó nữa không?
– Đúng, anh cởi đồ lau người cho em.
– Anh còn làm gì nữa hông khai mau!!!
– Anh không.
– Nè nè, em hông tỉnh táo nhưng mừ mơ màng em vẫn mang máng đó nhe. Anh còn… hun ngực em nữa đúng hông?
Dcm, toi rồi. Tao chỉ ngửi hai núm vú của nàng khi tao phát hiện thấy mùi thuốc lá. Chứ hôn ngực nàng thì hôm đó… tao không. Dcm chó chết. Có điều nàng vẫn vô tư không nghĩ tml kia nó dám làm thế với nàng. Vẫn biết nàng chẳng có tội tình gì trong việc tối ngày hôm đó nhưng sao tao vẫn thấy buồn. Nỗi buồn khủng khiếp. Tao không trả lời. Nàng nhéo hông tao:
– Đúng hông?
– Hôn có tí. Nhưng còn việc nữa. Đố em nhớ nổi.
Tao muốn biết thêm tml kia nó còn làm gì nữa không nên phủ đầu vậy. Nàng đấm ngực tao.
– Thui hông nói nữa. Mắc cỡ lắm lun. Hiii. Thấy người ta say hông thương thì thui, còn lỡ dở trò dê già người ta. Hiiii.
– Thì tại thấy em đang say mà vẫn còn xinh quá mà. He he.
Dcm, cười trong nước mắt.
– Mà nè. Hum đó anh hun có thấy cái mùi gì gì hông đó.
– Cái mùi gì gì là cái mùi gì? Em muốn hỏi anh mùi gì? Mùi ở chỗ nào?
– Chỗ đó đó. Hiii.
Hôm đó, tao cũng có liếm lồn nàng một lúc thì phải. Đúng. Tao có liếm.
– Thơm, của em lúc nào cũng thơm.
– Trời đất, khó chịu. Người ta đã bảo thui mừ, em mợt. Để hum khác đi mà cứ cố tình dí miệng vô đó. Vừa mợt vừa sợ lúc đó nó hông có thơm. Hiii.
0 bình luận