Cách Tán Vợ Xinh Ngoan Yêu
Kabuto
Chương 34:
Bất chợt đầu tao lóe lên suy nghĩ… Long ca. Đúng rồi, Long ca, anh trai nàng. May ra có anh trai nàng mới biết ông chú (hay là ông anh gì đó), người đã đưa nàng vào bank. Người này làm to trong bank của nàng. Chắc chắn sẽ nắm được đầu mấy thằng thuộc cấp. Với lại giờ này, chắc chỉ có là cấp trên may ra mới có được số (nếu nó dùng số 2) và ép được tml nghe điện lúc này.
– Anh.
– Sao thế Châu?
– Em đi đón Linh mà bạn Linh nói có người đưa Linh về từ tối rồi. Linh đã về nhà chưa anh?
– Để tau chạy xuống phòng nọ xem sao.
– Alo, Châu, nghe không?
– Em đây.
– Nó chưa có về. Vậy giờ mi đang ở mô?
– Em đang ở khu Karaoke…
– Vậy mi về đi. Mà sao mi không gọi cho con Linh họi xem nọ đang ở nơi mô?
– Em có gọi rồi mà không nghe máy. Em sợ có chuyện không hay. Thằng đưa Linh về nó đang có ý tán tỉnh và mồi chài Linh.
– Đụ má. Vầy mi có biết cha đó tên gì không? Cùng phòng Linh hay ở mô?
– Nó tên… hình như giám đốc chi nhánh Hưng Yên.
– Được rồi. Để tau hỏi anh… (người đưa Linh vào bank) xem nọ ợ mô. Đụ má.
– Đúng rồi anh. Em cũng tính nói anh cách đó.
– Uhm. Mi đợi tau chút.
Trong lúc chờ đợi Long ca gọi cho ông anh, tao sốt ruột quá lại bấm số nàng gọi tiếp. Được một hai chuông thì báo máy bận. Vậy là có người cầm máy và từ chối nghe. Tao tin không phải là nàng mà tml kia mới chính là người tắt máy. Dcm. Tay tao nắm thành nắm đấm từ đéo bao giờ và lúc này nói thật chỉ muốn đấm mạnh vào cái gì đó cho đỡ bực mình. Anh nàng gọi lại.
– Châu.
– Em đây.
– Giờ mi về nhà đi nha.
– Tình hình sao anh.
– Anh tau bắt nó, đúng 30 phút nữa phải đưa Linh về tận cổng nhà tau. Mi về luôn nha.
– Vậy giờ nó đang giữ Linh ở đâu hả anh? (Tao sốt ruột)
– Tau cũng không hỏi. Thôi mi đi về nhà luôn đi nha. Tau đợi đầu phố.
Quay đầu xe tao phi như điên về phố nhà tao. Vừa đi đường mà vừa cay dái. Đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng tao “bỏ qua” hết. Dccm, cũng may trời lạnh, lại vừa giáp tết, dân tỉnh về hết, đường phố vắng teo nên không có vụ xe điên. Hôm nay mà nàng của tao có bị làm sao, chắc chắn tml kia VỠ MẶT. Mà dm nó, kể cả nay nàng đéo có làm sao thì đéo nói nhiều việc nó sấp mặt khi đối mặt tao là đéo tránh được. Tao thề. X(
Về đến đầu phố trước lối rẽ vào nhà tao, tao đánh xe tấp vào lề đường rồi hạ kính xe châm thuốc, vừa đốt vừa phóng mắt theo quan sát hai bên đầu đường. Lòng tao nóng như lửa đốt và xem đồng hồ liên tục. Dcm, gần 30p trôi qua mà dài như một thế kỷ. Cuối cùng rồi con Mazda của tml nó cũng xi nhan vào ngõ nhà tao. Chờ nó vào hẳn trong ngõ, tao đánh xe vào và đi chầm chậm sau nó. Tới trước cửa ngõ nhà nàng thì nó dừng lại. Khi nó vừa mớ mở cửa và bước chân xuống thì… “BỘP BỘP BỘP”.
Là Long ca. Long ca chắc cũng sốt ruột giống y như tao nên đã xuống dưới cổng ngõ chờ tự bao giờ. Thằng kia choáng váng, liêu xiêu bám vào thành xe. Chưa kịp đứng thẳng thì tao từ đằng sau tới đạp cho một phát vào lưng cắm mặt xuống đất.
Long ca ngồi xuống, xốc áo tml kia lên và hét vào mặt “EM TAO ĐÂU. MI ĐƯA NÓ ĐI ĐÂU. NÓ ĐÂU??? ĐÂU???”. Thằng già chưa kịp trả lời thì bị tao bồi thêm một cây “5 – iron” vào lưng (gậy golf). Tao tính đập thêm gậy nữa thì Long ca ngăn lại.
– Từ Châu. Để tau nói chuyện với nó.
Xốc thằng già lên, Long ca hỏi tiếp:
– Cái Linh đâu.
– Dạ, Linh ở trong xe.
– Châu, mi đưa Linh lên phòng giúp tao.
Tao mở cửa ra thấy nàng vẫn ngồi tại hàng ghế sau nhưng nàng say sỉn không còn biết gì hết cả. Người nàng mềm nhũn và sặc mùi rượu. Dcm, tao điên, tính để nàng đó, quay ra đập thêm vài gậy cho chết tml kia nhưng thấy Long ca đang tra khảo con cặc gì đó nên tao lại thôi.
Xốc nách nàng, tao kéo nàng ra khỏi xe rồi cõng nàng vào phòng khách đặt nàng nằm xuống bộ ghế sofa rồi tao lại chạy ra ngoài.
– Dcmm. Mày đã đưa Linh đi đâu?
– Tôi xin lỗi anh. Linh mệt, tôi chỉ đưa Linh về thôi.
– Dmm. Mày đưa Linh về, tại sao mày không đưa Linh đi về nhà luôn? MÀY ĐÃ ĐƯA LIN ĐI ĐÂU? MÀY ĐÃ LÀM GÌ LIN???
BỘP BỘP BỘP. Tao đang tra hỏi thằng ml kia thì Long ca bonus thêm 3 phát vào thẳng mặt nó. Nó choáng váng, máu mê be bét. Vừa lau máu trên khóe miệng hắn vừa trả lời.
– Tôi đưa Linh về nhà tôi, vừa về đến nhà tôi thì anh… (anh họ nàng) gọi. Tôi xin lỗi hai anh. Tôi chưa làm gì Linh cả. Tôi xin lỗi. Tôi không biết Linh là người nhà mình.
Dcm, nếu hôm nay Linh không phải là Linh mà là một em nhân viên thấp cổ bé họng bình thường, không quen tới sếp nọ sếp kia thì giờ chắc đã nát bét với thằng chó đó rồi. Nghiệt ngã!!!
0 bình luận