Chương 32:

Công việc của tao ở trên tập đoàn bắt đầu vào guồng. Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của ông phó tổng và sự dìu dắt nhiệt tình mà anh trưởng bản đã dành cho tao, tao dần quen việc. Thấm nhuần triết lý làm việc của các đại ca nên tao quen luôn cả với những điều… có lẽ đéo nên nói sâu thêm nữa ở đây. Nôm na nó giống như cái dự án mà bên tao đã giao cho ‘chị đẹp’ ấy mà. Không có gì là ngẫu nhiên hết sất cả. Vẫn cứ là tiền và cả gái đẹp chi phối cái cuộc sống này. Dự án ‘chị đẹp’ đem lại cho tao không hẳn là quá nhiều tiền, nhưng nó cũng đủ để cho một thằng đã từng tiêu tiền bố mẹ không biết tiếc tay giờ đây không còn phải ngửa tay ra xin tiền nhà nữa. Còn gái, có chứ không phải là không, nhưng tao khác anh trưởng bản và chú phó tổng là ở chỗ đó. Nếu tao giống anh trưởng bản thì giờ bé mèo chắc sẽ là vợ hoặc ít thì cũng là bồ tao rồi. Nhưng tao KHÔNG. Thằng nào nghĩ gì thì nghĩ. Nếu thích tao kể kỹ hơn để cho mấy tml hiểu rõ tâm hồn của tao nó đẹp đẽ tới mức nào. Nhưng để lúc khác nhé mấy tml. Dcm… Trở lại với nàng. Sau vụ tặng hoa ở quán Karaoke, hắn vẫn quyết tâm đeo bám lấy nàng. Nhiều hôm tao đang địt nàng mà hắn nhắn tin liên tục cho nàng. Nàng thì chẳng mặn mà gì, nhưng vì nể nhau, vì còn phải nhìn mặt nhau rất nhiều nên nàng không muốn phải nói theo kiểu “thẳng thừng” với hắn. Nói thật tao cũng khó chịu, mặc dù nàng kể và cho tao xem hết tất cả mọi tin nhắn hắn nhắn cho nàng, nhưng thấy người yêu mình bị quấy rầy, nếu nói đúng ra thì là quấy rối tình dục, dcm thằng nào chả tức. Với lại tao nghĩ, cái tml này nó đang quyết tâm đưa thêm lồn nàng vào bộ sưu tập “liếm lồn nhân viên” của nó, nên tao rất bực và tính sẽ gặp để chỉ thẳng vào cái ml của nó “Đừng quấy rầy người yêu bố mày”. Tao với nó, tiền nó có bao nhiêu tao không rõ nhưng tao khẳng định với thu nhập của tao lúc đó tao đủ lo cho vợ con sống trong cuộc sống sung túc sang chảnh như nàng đang sống đến hết cuộc đời bằng chính đồng tiền của tao kiếm ra chứ không phải là tiền mà ông bà già chu cấp cho tao. Vậy đã đủ chưa? Còn những thứ khác??? Những thứ khác. Tao nhắc lại, tao kém nàng 2 tuổi => Sức trẻ tao có, sức khỏe tao thừa. Và dcm, kể cả là so sánh thứ đéo cần thiết nhất của một thằng đàn ông là… nhan sắc thì tao cũng hơn nó luôn. Thề. Nếu tao đẹp trai như một tài tử điện ảnh, thì nó đẹp trai như một tài tử… Điện lực. Nhưng có một thứ tao đéo bằng nó đấy là “độ tiểu nhân”. Nó dám đánh bả với nàng của tao, còn tao tuy tao đã từng suy nghĩ rằng sẽ đánh bả với nàng (hồi tao còn đang yêu nàng đơn phương) nhưng rồi sau đó tao đã gạt đi và chọn con đường “quân tử” để có được nàng. Những ngày giáp tết âm lịch nàng bận, nên làm gần như thông ca. Bên tao thì ít việc hơn. Do thời gian này phần lớn tất cả phòng ban đều đã đạt được chỉ tiêu và giờ đến cơ quan thì chỉ lo ngồi làm dự toán cho quý I năm mới. Ngày nào tao cũng đưa nàng tới bank vào lúc 7h30 và tới đón nàng vào lúc 8h30 phút tối, có hôm còn tới 9h. Ngày cuối cùng (tầm 27 tết), sáng nay đi thể dục về cùng tao, tắm rửa sạch sẽ, nàng trang điểm đẹp rồi mặc lên chiếc áo dài truyền thống. Trời ơi. Nàng đẹp. Đêm qua vừa mới địt nàng, mà giờ nhìn cơ thể ấy trong bộ áo dài tao lại thấy thèm cửng mẹ nó dái. Cái quần lụa trắng vô tình làm lộ cái quần silip Triump tim tím của nàng. Lại còn cái eo trắng ngần lộ ra dưới hai tà áo. Nàng vốn đã cao, giờ mặc áo dài, đi thêm cái guốc nhìn nàng càng thêm ngọt ngào và xinh đẹp hơn gấp cả vạn lần. Đẹp không thể cưỡng nổi. Nàng nói hôm nay trước khi vào làm, toàn bộ cơ quan sẽ ra trước bank chụp hình lưu niệm. Cả bank đều mặc áo dài. Tao thì thầm vào tai nàng “Tối nay em mặc áo dài cho anh… nhá. Heee”. Nàng cười tủm tỉm đấm vào lưng tao mấy cái, rồi nàng dặn tao hôm nay nàng sẽ về muộn vì hết hôm nay nàng được nghỉ tết, phòng nàng sẽ lại liên hoan. Nàng của tao, không uống được nhiều nhưng một hai cốc thì nàng dám uống. Trước khi phòng nàng di chuyển từ nhà hàng (ăn uống) đi sang quán hát nàng nhắn cho tao “Tới quán hát em sẽ nhắn địa chỉ cho anh nhe, rồi khoảng 10h30 anh tới đón em. Iu anh. Hiiii”. Vẫn như mọi khi, tao thường tới trước khoảng 15p để đợi đón nàng. Tao nhận ra mọi người phòng nàng, từ lúc tao tới, người về trước, người về sau, kiểu rút dần rút dần cũng phải gần hết cả phòng mà không thấy nàng đâu cả. Tao gọi thì máy đổ chuông mà nàng không nghe. Chờ thêm lúc nữa cũng chẳng thấy ai. Tao nóng ruột khủng khiếp, tính chạy vào quán hát hỏi bọn nhân viên thì may sao thấy một chị cùng phòng với nàng đi ra.
0 bình luận