Cách Tán Vợ Xinh Ngoan Yêu
Kabuto
Chương 28:
Về nhà, tao mang vào bếp tặng bà già tao hai chiếc áo mới đã mua chiều nay, rồi leo lên phòng tắm rửa cẩn thận cho bay hết mùi thuốc lá để khỏi ảnh hưởng tới cái “thai nhi” ở trong bụng nàng. Rồi xuống gõ cửa nhà nàng.
“Nhặt lại từng cánh rụng rơi…”
Gặp nàng tao hơi ngạc nhiên. Mới hơn 2 tuần mà nàng có vẻ héo hon đi nhiều. Nàng hỏi:
– Nhìn gì? Hông vô nhà đi.
– Sao gầy vậy?
– Kệ người ta. Quan tâm chi. Mà nay hông đi “một lối đi riêng” nựa sao?
– Khồng. Càng đi càng thấy thất bại. Đi làm gì nữa?
Nàng cấu tay tao khi tao đưa tay xoa lên bụng nàng. Vẫn phẳng lì:
– Đi lên phòng đã. Bố mẹ nhìn thấy thì sao?
– Bố mẹ em ra à?
– Hông, bố mẹ anh đọ.
– Coi bố mẹ anh là bố mẹ em từ bao giờ thế?
– Xì, lên phòng đi.
Tao lên phòng nàng, khoảng 5 phút sau thì nàng bước vào. Nhìn nàng giờ tao thấy ghét, không, tức thì đúng hơn. Tức vì nàng đã để cho tao bơ vơ gần một tháng trời. Nhưng cục tức đó nhanh chóng qua đi khi nàng ngồi xuống cạnh tao. Tao vẫn yêu nàng.
– Lúc em gọi, anh đang đâu đọ mà ồn ã vầy?
– Đang ở sân bay.
– Ra đó tiễn ai.
– Làm gì có ai mà tiễn.
– Vầy ra đó chi? Rảnh quá hông bít làm gì hả?
– Ra đấy làm quen với cảnh tiễn biệt chia ly, để mai kia tiễn anh Long sang Úc cho nó đỡ sốc.
Biết tao móc máy, nàng cấu tay tao một phát rồi kêu “Khùng vừa”. Tao tiếp.
– Con mình mai kia quốc tịch Úc rồi không biết nó còn nhớ tới thằng bố nó không. Haizzzz.
Nàng cười khúc khích. Dcm, cười rồi. Lại nhe cái răng ra, nhìn muốn ngậm.
– Đẻ con cho anh xong rồi em mới đi đọ.
– Ừ, đi đi để anh sống cảnh gà trống nuôi con.
– Xì, có mừ nuôi được.
– Đẻ xong đi đi.
– Uhm. Nuôi được thiệt hả?
– Ừ.
– Anh.
– Sao?
– Nếu em có bầu, anh có cưới em lun hông?
– Chia tay rồi. Cưới xin cái gì. Đẻ thì cứ đẻ thôi chứ, cưới xin gì. Vớ vẩn.
Nàng lườm tao rồi cấu rồi lè lưỡi “lêu lêu”. Dcm, nhìn nàng tao lại thấy yêu dã man.
– Hông cưới thì thui. Hông cần.
Nàng ngồi tựa vào thành giường nhìn tao giận dỗi. Tao vén áo nàng nên vừa xoa lên trên bụng nàng rồi vừa “độc thoại”:
– Con yêu, mẹ con giận bố gần một tháng nay. Nhiều hôm bố muốn vào trong thăm con mà mẹ của con ngăn cản.
Nàng cười khúc khích. Nắm nhẹ tay tao xoa tiếp. Tao dí miệng thơm lên lỗ rốn của nàng rồi lại tiếp tục độc thoại.
– Con yêu, bây giờ bố muốn bắt tay con yêu một cái thì có được không? Con không nói gì là con đồng ý rồi có phải không. Bố cho ngón tay vào nhé. Hai bố con mình bắt tay nhau cái nhá con.
Nàng nhìn tao, cố bặm môi lại để không bị phá lên cười rồi cấu tay tao mấy cái. Tao hỏi:
– Cười gì. Để im cho bố con tôi nói chuyện và bắt tay nhau. DẠNG HÁNG RA…
– Hiiii. Thui. Ngồi lên em nói chuyện nè.
– Uhm. Em nói đi.
– Giờ sao anh?
– Em có thấy dấu hiệu gì không?
– Hông. Em chỉ chậm thui. Hơn một tuần rồi.
Tao nhìn đồng hồ (hơn 9h). Rồi tao nói với nàng.
– Để anh ra mua que thử. Nếu em có bầu, anh về xin phép bố mẹ cưới luôn.
– Hông có bầu thì sao?
– Thì thôi. Anh lại… đi ra sân bay ngồi tiếp.
– Hiiiii. Thui anh đi mua que thử cho em đi.
Nàng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
– Anh mua 2 que lun nhe. Thử 2 lần luôn cho chắc.
– Okie.
Tao ra quầy thuốc đầu ngõ mua hẳn 5 que. Cẩn thận không thừa. Chắc cốp.
Nàng tè vào cái cốc nhựa rồi mang vào phòng bóc từng cái que ra lần lượt thử. Tao và nàng chụm đầu vào nhau ngồi nhìn cái cốc y như nhìn bể cá cảnh. Hồi hộp, ))
Que 1, que 2 lại que 3… vẫn 1 vạch. Cả tao và nàng tuy không nói ra nhưng đều cảm thấy nhẹ hết cả người.
Thật sự các tml ạ. Tao biết có bầu thì vui. Tao vui nàng cũng vui, bố mẹ tao cũng vui. Vì tao mà lấy được người như nàng làm vợ thì nó là điều tuyệt vời nhất mà tao làm được cho bố mẹ tao từ trước tới giờ. Nhưng chưa có bầu lúc này thì nó còn vui hơn nhiều. Vì tao và nàng cả hai vẫn còn quá trẻ. Tao mới 23, nàng mới 25, phải “địt nhau liên tục” thêm vài năm nữa mới vui.
Tao nhìn đồng hồ. 9h20p. Tao nói với nàng.
– Giờ vẫn còn sớm, hay là anh lấy ô tô đưa em đi ra phòng khám siêu âm.
– Giờ liệu người ta có còn làm việc không anh.
– Chắc có.
– Vầy cũng được.
Tao về lấy chìa khóa xe ông già rồi đưa nàng đi siêu âm. Kết quả vẫn không có gì ngoài cái tử cung. Ra xe tao và nàng nhìn nhau rồi cười khúc khích. Nàng cũng hết giận tao luôn. Về đến bãi đậu xe, trước khi xuống xe đi bộ về nhà, nàng nhìn tao cười rồi nói:
– Thui anh về đi ngủ đi nhe.
– Ừ. Ai về nhà ấy.
– Ừa. Cấm gọi mở cửa trên trần đó nhe.
– Ừ. Anh không thèm gọi.
– Ừa. Anh nhớ đó nhe.
– Ừ. Anh nhớ. Anh gọi cấm lên mở cửa đấy nhá.
– Ừa, em nhớ. Cấm gọi đó nhe. Anh gọi là em lên mở cửa đó. Ớ nhầm, anh gọi là em hông có mở cửa đâu đó. Hiiii.
– He he.
Tao kéo đầu nàng vào hôn. Hôn xong tao thì thầm.
– Giờ về nhà em anh lên trên trần mở sẵn cửa nhé, tí đỡ phải gọi. Được không?
Nàng cấu tay tao “Chỉ thế là tài, hiiii”.
Khung cửa sổ hai nhà cuối phố chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ…
0 bình luận