Chương 22:

Tàn cuộc nhậu ‘chị đẹp’ tổ chức đi hát. Ông anh ông chú dắt theo ‘chị đẹp’ và em thư ký lên xe tập đoàn. Tao và em gái ‘chị đẹp’ leo lên đi xe nhà thầu cùng với “Bé khỏe” và ông anh béo, tất cả kéo nhau về Bùi Thị Xuân. Trong phòng hát, ông chú hát như bò rống. Vậy mà ‘chị đẹp’ và mấy người kia vẫn cứ tấm tắc khen hay. Vỗ tay đôm đốp. Dcm, tao nghe mà chán, thấy ngán cho nền âm nhạc nước nhà. Nhưng thôi mặc kệ, tiếc buồi gì cái vỗ tay. Không hay mặc kệ. Ông chú được khen hát hay thì vừa vỗ tay vừa zay ngực em thư ký. Tao tính hỏi ông: “Hôm nay chú hát mỏi tay lắm không”. Nhưng thôi… Được tầm 1 tiếng thì ông anh béo và em “bé khỏe” ra ngoài tâm sự. Khoảng 10 phút sau ông chú cùng em thứ ký “mệt quá nên về”. Chỉ còn chị đẹp cùng với ông anh ôm nhau hò hét. Hết bài, chị đẹp ngả người vào lòng ông anh nói điều gì đó. Ông anh ghé tai nói nhỏ với tao. – Giờ em bắt taxi đưa cô em gái ‘chị đẹp’ đi về, hoặc là đi đâu… tùy chú. Anh và ‘chị đẹp’ đi xe tập đoàn. Nhé. Mai gặp lại. – Ok anh. Chị đẹp phê rượu nên đi không vững. Ông anh phải dìu xuống xe để đi… đéo đâu không rõ. Còn tao đứng vẫy taxi đưa em chị về xong tao đi về nhà luôn. Em xin tao số điện thoại để tí hỏi xem tao về nhà chưa. Về nhà, tắm táp sạch sẽ, cầm theo cái USB tao sang nhà nàng rồi gọi cho nàng lên trần mở cửa. – Lạnh hông. Muộn vầy. Sao anh hông ngủ nhà lun. – Anh nhớ em. Dứt lời, nàng chưa kịp nói thì đã bị tao kéo ra sân trần, ép nàng đứng dựa vào tường, tao ngậm chặt lấy môi nàng rồi hôn tới tấp. Nàng thì thầm: “Chúng mình đứng đây, sợ lạnh hông anh?”. Tao hơi phê rượu nhìn nàng chằm chặp rồi lại hôn nàng cái nữa. Nàng đẹp quá. Lần này tao thọc tay vào móc bướm nàng luôn. Bướm nàng ấm nóng. Mềm tựa như một miếng nhung. Tao hỏi nàng. – Anh Long ngủ chưa? – Nay anh Long đi công tác. Tao như mở cờ trong bụng. Vậy là đêm nay chỉ có mình tao với nàng. Tao quỳ xuống sân kéo hẳn cái quần nàng xuống. Nàng không phản ứng, tao liền kéo luôn cả quần silip nàng ra rồi đưa lưỡi tới liếm lên lồn nàng. Nàng khuỵu chân xuống và khum chân lại ngăn cản. – Hông được, anh… hông được. Dơ lắm á. – Cho anh thử một lần thôi. (Tao năn nỉ) – Hông mà. Hông được đâu. Em giận anh đọ. Rồi nàng kéo tao đứng dậy. – Xuống phòng em đi. Trên này lạnh lắm lun á. Đi… anh. Tao và nàng chốt lại cửa trần rồi đi xuống dưới. Vừa đi tao vừa tự nhủ, đêm nay nhất định tao phải được bú lồn nàng. Cái usb trong túi quần tao, dung lượng 8gb, đều là phim sex. Trước khi sang đây tao chỉ chọn phim có cảnh 69, liếm lồn, bú dái rồi cop vào đó. Đêm nay tao dụ nàng xem, xong rồi xem nàng còn cản nữa không. Tao đang vui mừng với kế hoạch đó thì điện thoại reo. ‘Chị đẹp’. Dcm. Tao nghĩ thầm: “Chị tê lồn rồi không để cho em sướng cặc hay sao mà còn phá đám”. – Alo. Em Jay Văn Châu nghe ạ. – Em về nhà chưa? – Em về rồi chị. – Ừm, chị đẹp cảm ơn Châu đã đưa cô em gái của chị về nha. – Không có gì chị. – Khổ thế đó Châu. Con bé muốn gọi hỏi Châu đã về nhà chưa để cảm ơn Châu mà nó “nhút nhát” không có dám gọi. Công nhận em gái ‘chị đẹp’ nhút nhát và nhẹ nhàng thật, và khác hẳn chị. Tao nghi hai người chắc đéo đã phải chị em. Và ‘chị đẹp’ nên lôi em nó mang đi xét nghiệm ADN một lần xem sao. Đéo gì người thì “Cực đại dâm tặc” người lại nhút nhát rụt rè như thể mèo con, bảo gì cũng nghe, nói gì cũng tin. Tao nghĩ đến cảnh, ngày mai gặp nhau chị đẹp mắng nàng mèo: “Đêm hôm khuya khoắt, Jay Châu đưa Dì về tới tận nhà, mà Dì không biết đường mời Jay Châu địt nhau cảm ơn một cái, người gì không biết cư xử, làm chị đêm qua lại phải quan hệ bằng miệng (alo) với Châu để mà cảm ơn thay Dì!!!”. Làm tao phì cười… Tao đáp lại: – Oài, có gì đâu chị. – Ừm, chị biết Châu galang rồi. Nhưng mà chị đẹp vẫn cảm ơn em Châu nhiều nha. – Dạ. – Ô mà chị đẹp không ngờ Châu nói chuyện vui lại còn hát hay vậy đó. Cuối tuần chị đẹp dẫn em gái chị mời Châu và anh trưởng bản ăn tối rồi đi hát tiếp nha Châu. (Chúng mày đừng có vội mừng, người dưng nước lã đéo ai cho không ai một cái gì cả đâu). Tao lại phì cười. Cái Gu âm nhạc của chị thì “discount” rồi, (đéo phải Dinhkout nhé). Đến như ông chú “hát y như rú, giọng nhàu như hàu và vú của chị” mà chị còn khen “lẽ ra anh phải đi thi mới đúng”, thì tao hãi rồi. Giờ chị khen tao làm tao thấy tởm, sùi hết mào gà. Nhầm, sởn hết da gà… – Em cảm ơn. Em đi hát nhiều nhưng có bao giờ hát hò gì đâu. Thỉnh thoảng hứng lên hát dăm mười mười lăm bài vui vui… – Trời, Châu lại khiêm tốn. Hi hi. Hát như Châu lẽ ra là phải đi thi mới đúng. Địt cụ. Bổn cũ sục lại. Tao thì thi cl gì được chúng mày nhỉ. Thi sóc lọ à??? Chị đẹp nói tiếp: – Châu buồn ngủ chưa? – Oài, em ríp hết cả mắt rồi đây. – Ô chị đẹp sorry Châu nha. – Dạ, bye chị.
0 bình luận