Chương 21:

Vẫn là nàng của buổi sáng nay. Vẫn vẻ đẹp ấy và thần thái ấy. Dù giữa ngày hè nóng bức hay ngày đầu đông lạnh giá mưa phùn, thì nàng vẫn sẽ luôn đẹp lung linh từ sáng tới chiều. Vừa nhìn thấy tao nàng cười tươi rói. Hai hàm răng trắng làm sáng lóa một góc đường. – Hum nay đi làm sao anh. Vui hông? Anh đã quen hết tất mọi người chưa? – Cũng bình thường. – Ưm. Vầy giờ anh đi tiếp khách tới khi nào xong? – Cũng chưa biết nữa. – Tiếp ai vầy? – Nhà thầu. – Ưm, chúc mừng nhe. Bước đầu coi như thành công. Hiiii. – Nhưng mà… – Mà sao? Tao nói khe khẽ: “Nhưng mà anh nhớ em…”. Nàng cười sung sướng hỏi tao: – Vầy tối có cần em đón anh hông? – Thôi, anh sẽ đi taxi về. Đêm hôm em đi ra ngoài làm sao anh yên tâm được. – Nẻo mép thiệt lắm lun. Hiiii. – Thật mà. Ban ngày em đi anh cũng còn chả yên tâm nữa là. KKK. – Nói vầy dễ nghe thiệt đó. Chứ như tối qua, mún uýnh cho trận. Hiiii. – Tối qua trêu mà. – Hiiii. Vầy tối về có… sang nhà người ta hông? – Có chứ. – Vầy… em để cửa ngõ nhe. Hay “Người thành công” sẽ đi một lối đi riêng? Hiii. – Đi lối đi riêng. KKK. – Rồi. Hiii. Em về nhe. Bibi. Nàng vừa lên xe nổ máy thì ông anh gọi. Tao chạy lên phòng tắt điện, tắt máy vi tính rồi chạy vào wc vuốt lại tóc tai, chỉnh lại quần áo, tranh thủ xé cái phong bì ra xem. 1000. Dcm, 1000 cho tao thì chắc ông chú ông anh phải tính tiền trăm. Đổi lại, cái dự án này hơn 2 triệu U. Đời đúng đéo ai cho không ai một cái gì, mấy tml nhớ nhé!!! Hồ Tây lộng gió và rét vl vậy mà ‘chị đẹp’ mặc một cái váy như muốn lòi cm vú ra ngoài. Còn cái đường xẻ chân váy thì chả khác gì Ngọc Trinh dự liên hoan Cann 2019. Tao nghĩ bụng, chị mặc thế kia thì… “vú chết rét còn lồn tím thâm, đêm nay thằng nào mà mút rụng mẹ hết răng vì lạnh”. (Nói thật với mấy tml là nhìn thấy loại này tao ít khi cửng vì nó không hợp gu tao, thế nên cảm xúc của tao đối với chị đẹp là “Không cảm xúc”). Nhưng ông chú thì dán chặt mắt vào. Còn ông trưởng bản (Sau tao hay gọi ông trưởng ban là trưởng bản) cười cực dâm tà. Nhìn khuôn mặt ấy và chị đẹp kia nếu chưa địt nhau chắc tao đi đầu xuống đất. Kiểu này sáng mai, nhìn môi trưởng bản thâm bích chắc buồn cười lắm… Sau hai tuần rượu thì ‘chị đẹp’ cầm ly rượu vang tới chỗ ông chú nói “lời cảm ơn”. Chị ngồi xuống ghế mà hai bầu vú cứ thế ngồn ngộn lòi ra làm cho ông chú mất sự tự nhiên, mồm liên tục nói: “Ôi không có gì, không có gì cả”. Tao cười thầm, không biết ông chú nói với ‘chị đẹp’ hay là ông chú đang dỗ cái thằng con cặc đang cứng trong quần, dễ là cặc ông đang phình ra lắm, )). Cảm ơn xong xuôi ‘chị đẹp’ bắt đầu giới thiệu từng người. Hôm nay đi cùng ‘chị đẹp’ còn có 4 người (3 nữ 1 nam). Theo quan sát của tao thì số lượng này đã nằm hết trong tính toán của chị, và chắc rằng ai ở trong bàn cũng đã “có phần có phận” cả rồi. ‘Chị đẹp’ là của trưởng bản. Em thư ký nãy giờ ngồi bóc tôm cho ông chú ăn, không lệch đâu được sẽ là của ông. “Bé khỏe” ngồi cạnh anh béo đi cùng ‘chị đẹp’ khi chiều, từ cái ánh mắt cho tới cử chỉ hệt như nhân tình, vậy thì… Chỉ còn một bé, có vẻ ít tuổi và thỏ thẻ nhất => Chắc dành cho tao. Tao đoán đúng hết phần quà dành cho mọi người, duy chỉ có quà của tao thì là trật lất. Dcm. Sau khi ông anh giới thiệu: “Châu là con của… bố Châu” thì bà ‘chị đẹp’ nói cái gì đó với ‘bé thỏ thẻ’ rồi ‘bé thỏ thẻ’ cáo lỗi đi về. 15 phút sau một em gái khác lù lù xuất hiện. Em ruột ‘chị đẹp’ và đẹp hơn chị!!! Dcm, đơn giản chỉ là đổi đào hay là ‘chị đẹp’ có ý “rào” nó cho tao??? Như một định mệnh, em gái ‘chị đẹp’ tới ngồi cạnh tao rồi tự giới thiệu với tất cả bàn bằng 3 ly rượu. Em này mặt xinh, da trắng, cười duyên, giờ thêm tí rượu nhìn cũng ra gì luôn đấy. Tuy không hẳn đúng, nhưng mà khá sát với gu của tao, thế nên tao cũng hứng thú chém gió nhiều hơn. Làm cho em của ‘chị đẹp’ ngồi cười khúc khích. Ông chú ông anh thấy vậy nháy mắt với tao ra điều “được đấy” tới cả trăm lần. Chị đẹp tủm tỉm cười đĩ: – Châu đẹp trai thế, chắc là có bạn gái rồi phải không? – Em làm gì đã có ai đâu, em còn đang sợ ế đây này. – Vậy thì hôm nay, chị sẽ cho Châu hết ế luôn nha. Làm em rể chị không? Tao cười hì hì rồi mời ‘chị đẹp’ một chén. Chị đẹp đáp lại, rồi nói với tao. – Đêm nay Châu phải đưa em chị về đó nha? Nói xong ‘chị đẹp’ quay sang nói với ông chú: – Lát ăn uống xong, em mời ban mình đi hát, anh duyệt nha anh. Ông chú ham vui gật đầu lia lịa làm cho cả bàn ồ lên sung sướng, trừ tao. Vì tao nhớ nàng.
0 bình luận