Chương 8:

Nhưng theo đuổi một người mà họ đã có người yêu, lại không phải dạng lăng nhăng nghe chừng khó quá. Hay là dùng mẹ thủ đoạn, để được ăn nàng một lần cho biết. Việc đó với tao cũng không quá khó. Tao nghĩ tới cảnh, tao làm nàng say, rồi trói hai tay nàng lại, rồi liếm từ dưới lên trên. Dcm, càng nghĩ càng buồn. 1 tháng sau đó tao không về Hà Nội do bận bảo vệ tốt nghiệp rồi lại đi chơi cùng lớp, nhưng trong đầu tao luôn nghĩ về nàng. Trước ngày bảo vệ thì bất thình lình nàng buzz yahoo cho tao. Nàng hỏi “Sao Châu hông về? Tuần tới là sinh nhật chị, Châu nhớ về nhe”. “Tuần sau em ra trường rồi, chắc chắn em sẽ có mặt”. Nàng repl cái icon tim làm đám lửa tàn trong cõi lòng tao hồi sinh và bùng cháy lên mạnh mẽ. Ngày tao ra trường và về Hà Nội thì đúng vào dịp sinh nhật của nàng. Thời gian này tao và nàng chat Yahoo nhiều hơn nên tao biết được nàng và thằng kia đã không còn yêu. Tao chẳng còn gì phải lăn tăn nữa, có điều vẫn phải sóc lọ dài dài. Nhiều hôm lên đỉnh xong lại ôm đầu rầu rĩ: “Không biết bao giờ cái cơ thể này của tao mới thuộc về nàng”… Khoảng một tuần nữa là tao ra trường. Ôm đống kiến thức khổng lồ mang về thủ đô xin việc, tao ấp ủ hoài bão sẽ làm thay đổi đất nước. Nhưng mà ôi thôi, cái dcm, đến giờ phút ấy tao vẫn chưa biết về thủ đô rồi tao sẽ xin việc ở đâu và làm cái gì. Thật. Liệu có cơ quan nào chỉ tuyển những người đẹp trai, đến đó để ăn và ngủ xong ngồi nói phét??? Chắc có nhưng phải đi tìm. Dm, biết thế ngày xưa nghe theo bà già, học mẹ tại chức Harvard thì giờ có phải ngồi im một chỗ mà phỏng vấn ngược mấy thằng tuyển dụng rồi không. Nghĩ chán lắm. Mà thôi, cũng đéo quan trọng, việc đó để sau, chờ cho tới khi ra trường, ngày rộng tháng dài tao ngồi tao tính thì có chết ai. Giờ phải tính xem mua gì cho ngày sinh nhật của nàng trước đã. Một buổi sáng sớm, hoa phượng rơi đỏ hiên nhà, tao lọ mọ dậy từ rất sớm, lang thang lên mạng tìm quà. Tranh thủ login Yahoo để xem tin nhắn thì thấy nàng vẫn online. Tao khựng người lại trước status của nàng. “Ngày chia tay em một đời rêu phong…” Tao lặng người đi vài giây. Tính hỏi nàng rằng “Sao nay chị dậy sớm thế?” Xem nàng tâm sự gì không, nhưng rồi lại thôi. Nàng đang thất tình. Mối tình 2 năm của nàng, có lẽ không chịu được nữa, nàng đã dứt khoát chia tay. Mấy hôm nay nàng đều tâm sự với tao rằng nàng thất vọng về thằng kia lắm, vì nó đã lừa dối và lợi dụng nàng. Nhưng nàng cũng là con người, dù cho là người yêu cũ của nàng có tệ tới đâu thì nàng cũng sẽ vẫn buồn. Đó mới là lẽ tự nhiên. Tao định out nick rồi lặng lẽ tìm quà để về Hà Nội tặng nàng thì nàng buzz tao (Ngày xưa nó là phím Ctrl + G). – Dậy sớm hè cu. Hum nào về đọ? – Chị sinh nhật ngày nào ấy nhỉ? – Thứ 7 tuần ni. Cu về được hông? – Em sẽ về trước ngày đó. – Hiiii. – Status??? Nàng im lặng. Thật ra nàng cũng có gõ cái điều gì đó để trả lời tao nhưng rồi không send (vì tao thấy dòng chữ Linh is typing… cứ nhảy múa mãi xong rồi lại thôi). Rồi nàng out nick. Tao về Hà Nội vào chiều thứ 6 thì tối thứ 7 là sinh nhật nàng. Thấy tao ra trường nhà tao mừng lắm. Tối đó ông già mở chai chivas rồi hai bố con ngồi uống với nhau. Uống xong tao lấy chìa khóa lái xe ra Đại Cồ Việt chọn một bó hồng to nhất rồi đi về nhà. Về đến đầu ngõ tao điện cho nàng. – Chị nè. – Chị bận gì không? – Chị không. Sao đọ? – Đi ra đầu ngõ, uống nước với em. – Em tặng chị. Nàng ngạc nhiên lấy tay che miệng. Lại xinh khủng khiếp. Nàng buồn vì đang thất tình nhưng thần thái ấy vẫn toát lên vẻ kiêu hãnh của một hotgirl. Tim tao loạn nhịp. – Mai mới là sinh nhật chị mừ. – Em tặng trước. Em không muốn lẫn với bất kỳ ai. – Là sao? – Em yêu chị. – Nói chi vầy cu. Trêu chị nựa. – Em yêu chị. Nàng đỏ mặt e thẹn, nhưng vẫn cố đánh vào vai tao một cái để “tỏ vẻ đùa giỡn”. – Chị đi vào nhà đi, em đi cất xe. – Ơ… Cu… À Châu có vô nhà chị hông đọ. – Không, em cất xe rồi đi gặp bạn chút xíu. – Ơ… Tao đánh xe đi mà nàng vẫn còn đứng nhìn theo tao một lúc rất lâu. Dcm, tao rất run chúng mày hiểu không. Nên tao phải té gấp trước khi chân tao xoắn quẩy vào nhau rồi chân ga chân phanh lẫn lộn thì toi (vì đây là lần đầu tiên mà tao tỏ tình). Mặc dù khí chất của tao là điều không phải bàn cãi và đã được khẳng định xuyên suốt quãng đời sinh viên. Nhưng lạ một cái, với những thứ tình cảm “không tìm được tập xác định” thì đéo bao giờ làm tao ấp úng hoặc là một giây “lợi lồn” (lộn lời). Nhưng trước nàng thì… chẳng hiểu tại sao!!! Sinh nhật nàng. Tao định không đến nhưng rồi nàng điện cho tao. Góc quán cafe chỉ có anh nàng cùng vài người bạn chơi thân với nàng. Nàng giới thiệu lần lượt từng người. Tới tao nàng ấp úng giới thiệu rồi cúi mặt xuống bàn không dám nhìn tao. – Đây là Cu… à Châu, hàng xóm của Linh. “Ui đẹp trai thế, ui tao rụng trứng mất mi ơi” mấy người bạn của nàng vừa xít xoa vừa nuốt nước bọt… – Đứa nào thích tao mai cho đọ. Châu thích ai kiu chị nhe. (Nàng cười tủm tỉm). (Dcm, tao có phải là hàng đâu mà nàng share lung tung thế)
0 bình luận