Chương 106: Nhờ vả con trai

Tôi tỉnh dậy sau một cơn ác mộng khủng khiếp và tàn nhẫn. Tôi thở hổn hển trong phòng, không... không... tôi... tôi chắc chắn sẽ cứu được mẹ và Trang... Cốc!! Cốc!! Cốc... Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, tôi nhìn lại thời gian trên đồng hồ treo tường, đã là 6 giờ sáng: “Ai... ai đó...” Tôi yếu ớt chống người lên: “Khánh à... Là... là mẹ...” Giọng nói dịu dàng như nước của mẹ từ ngoài cửa truyền đến, nhưng lại xen kẽ những âm thanh kỳ lạ: “... Mẹ... Mẹ sao?” Nước mắt trong hốc...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng coin
0 bình luận