Chương 2: Phát hiện hình ảnh dâm dục của mẹ trong camera

Một chiếc que cắm vào cái lỗ nhỏ kỳ lạ ở góc tủ, một số dây kết nối với một ổ cứng di động lớn, tôi vội vàng nhặt chúng lên và xem xét một cách cẩn thận. Quả đúng là một chiếc máy ảnh lỗ kim, nhưng một số mảnh vỡ xung quanh cho thấy chủ nhân của nó là bố tôi. Có vẻ như bố sợ mẹ ngoại tình nên đã lén lắp thứ này vào tủ. Trong lúc tôi đang cảm thấy có chút buồn cười thì một ý nghĩ chợt đến với tôi. “Hay là xem thử xem bình thường mẹ sẽ làm gì???” Ác ma trong lòng dụ dỗ tôi, tôi vô thức tháo ổ cứng và kết nối với máy tính của mình… Sau khi bật máy tính lên, tôi bắt đầu xem kỹ đoạn video trong ổ cứng, tôi mân mê chiếc tất vẫn còn quấn quanh con cặc của mình. Không có gì ngạc nhiên khi một số hoạt động hàng ngày của mẹ tôi xuất hiện trong video, mặc dù mẹ tôi không làm điều gì khiếm nhã nhưng cảnh mẹ tôi thỉnh thoảng thay quần áo trong phòng trần truồng cũng đủ khiến đầu óc tôi chao đảo, con cặc suýt chọc thủng chiếc tất… cơn ác mộng ập đến bất ngờ và vô tình… Trong đoạn video hai ngày trước, hai thiếu niên vạm vỡ đỡ mẹ tôi đang say rượu vào phòng, còn tôi ngày hôm đó vẫn đang trong thời gian huấn luyện quân sự... Mẹ tôi mặc một bộ đồng phục màu xanh lam và một chiếc váy ôm chặt lấy cặp mông đầy đặn của mình, hai người đàn ông tranh thủ đỡ lấy cặp mông mềm mại một cách đầy cô ấy. Một thanh niên thở hổn hển ném mẹ xuống giường và nói: “Phù!! Con đĩ này cũng nặng phết!” Những lời nói kiêu ngạo và đáng ghét của người thanh niên khiến tôi phải nhìn kỹ hắn ta, ai ngờ tôi lại quen thật, hoá ra là Đức Dũng vừa nhập học cùng lớp với tôi, bên cạnh nó là Huy Mạnh. Hai kẻ này thỉnh thoảng biến mất trong quá trình huấn luyện quân sự, nghe các bạn học trò chuyện, tôi được biết hai người này thường rất kiêu ngạo và độc đoán, nghe nói họ đã làm không ít chuyện xấu. Tuy nhiên, với vóc dáng cường tráng và khuôn mặt điển trai, hai người họ vẫn được nhiều cô gái săn đón mà không hiểu vì sao. Hai người họ rõ ràng không phải là người tốt, tôi chưa từng tiếp xúc với họ trước đây không ngờ lại nhìn thấy họ trong tình huống này. Lòng tôi chợt thắt lại: Chẳng lẽ họ đã làm gì mẹ tôi? Mẹ tôi say rượu nằm trên giường lớn lẩm bẩm gì đó, quần áo có chút xộc xệch nhưng trông bà ấy không có vẻ là đã làm gì cả. Hai thiếu niên nằm ở bên giường thở hổn hển một hồi, Huy Mạnh với mái tóc dựng đứng như đuôi gà nói: “Này! Cuối cùng cũng chơi thuốc được con đĩ này rồi!! Chúng ta mau bắt đầu thôi!!” Cái gì! Họ đã đánh thuốc mẹ tôi sao!! Chẳng trách người luôn cẩn thận trong việc uống rượu như mẹ tôi lại có bộ dạng như thế này! Tim tôi bỗng thắt lại và con cặc tôi suýt chọc thủng chiếc tất… Đức Dũng nói: “Mẹ kiếp! Nhanh lên, chẳng lẽ hàng ngon thế này mà mày chỉ định chơi có một lần thôi sao? Hơn nữa hôm nay nhà con đĩ này không có ai, chúng ta còn nhiều thời gian.” Huy Mạnh gãi đầu cười: “Tao đang ngứa ngáy lắm rồi, he he… con chim to của tao đói lắm rồi!! Đợi đã, chẳng lẽ ý của mày chúng ta có thể chơi thêm mấy lần sao?” “He he, phải đợi cá mắc câu đã, chúng ta phải tính toán cho cẩn thận. Còn nhớ món đồ chơi mới của tao không? Thử với con đĩ này đi!” Đức Dũng nói xong liền đứng dậy leo lên giường. Huy Mạnh ở bên cạnh vội vàng đỡ mẹ tôi từ sau lưng. Mẹ tôi lảo đảo ngẩn ngơ nhìn hai thiếu niên sau tác dụng của thuốc, trong miệng lẩm bẩm gì đó không rõ: “Tôi không say, hai người không được chạm vào tôi...” Đức Dũng cười nói: “Cô Huyền, cô say rồi, bọn em đang giúp cô giải rượu.” “Khốn kiếp... thả tôi ra... thả tôi ra...tôi không say...” Mẹ vùng vẫy vặn vẹo cơ thể gợi cảm của mình. “Ha ha, được, được, cô Huyền không say, không say. Nào, chúng ta chơi một trò chơi nhỏ đi, nếu cô Huyền thắng, bọn em cho sẽ cô Huyền uống trà giải rượu được không?” Đức Dũng cười nói. “Được!!!... Chỉ một lần thôi đấy!!” Mẹ tôi giãy giụa nói. “Được, em đồng ý! Nhìn kỹ vào đây, chỉ cần cô Huyền nhìn chằm chằm vào nó trong 2 phút, bọn em sẽ nhận thua.” Đức Dũng lấy ra một chiếc đồng hồ bỏ túi bình thường và lắc lắc trước mắt mẹ tôi. Mẹ tôi kiên cường miễn cưỡng mở mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ bỏ túi lủng lẳng. Đức Dũng chậm rãi ghé sát vào tai mẹ thì thầm gì đó... Dần dần, mẹ ngừng lẩm bẩm, con ngươi trong đôi mắt đẹp cũng dần mất đi tiêu cự... Năm phút sau, ngoại trừ thân thể có chút run rẩy, đôi mắt xinh đẹp dần dần hiện lên vẻ mê mang, mẹ ngồi bất động. Huy Mạnh cẩn thận hỏi: “Sao vậy???” Đức Dũng lắc lắc chiếc đồng hồ bỏ túi trước mắt mẹ, bà ấy vẫn bất động như tượng điêu khắc. “He he!! Thành công rồi.” Đức Dũng nói. “Thật sao??” Huy Mạnh kích động nói, chộp lấy một bên vú như chồi măng non. “Ưmmm...” Mẹ nhíu đôi mày thanh tú, ánh mắt dường như cũng khôi phục vài phần thanh minh. Đức Dũng vội vàng hất tay Huy Mạnh ra: “Mày làm cái gì đó! Đã bảo là bây giờ chưa được! Mày muốn đánh thức cô ấy tỉnh sao?” Huy Mạnh ngượng ngùng cười: “Xin lỗi, tao kích động quá.”
0 bình luận