Chương 1: Người mẹ dịu dàng của bạn cùng lớp (1)

Hàng xóm của Hoàng Minh Vũ cũng chính là bạn thân nhất của cậu, tên là Trần Xuân Vĩ, cậu ta có một người mẹ làm bác sĩ cực kỳ xinh đẹp. Mẹ của Vĩ tên là Nguyễn Mai Lan, là một giáo viên y tế tại một trường học, cao khoảng 1m72, dáng người lồi lõm quyến rũ, đôi chân dài thẳng tắp, thường xuyên đi tất da chân ôm lấy hai cái đùi ngọc thon dài, đường cong quyến rũ, cơ thể mềm mại mê người, tóc dài mềm như thác nước rũ trên vai cô ấy, khuôn mặt trái xoan và ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ làm cho người ta liếc nhìn một cái liền mê mẩn. Trước ngực là cặp vú size 34G đẫy đà, hơn nữa không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ mà còn luôn tô son bóng nhẹ toát lên sự quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành. Hôm nay là cuối tuần, Hoàng Minh Vũ đến nhà Trần Xuân Vĩ chơi. Người mở cửa là một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ, dáng người hấp dẫn. “Chào cô, Xuân Vĩ có ở nhà không ạ? Cháu đến tìm cậu ấy đến thư viện đọc sách.” “Là Minh Vũ à? Xuân Vũ đi ra ngoài mua đồ, chắc khoảng hơn nửa tiếng nữa sẽ về. Mau vào ngồi đi đừng đứng ở bên ngoài làm gì.” Sau khi nói xong liền dắt tay Hoàng Minh Vũ vào trong phòng. Hoàng Minh Vũ cảm nhận được da thịt mềm mại trên tay Nguyễn Mai Lan, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm nhất định phải bắt được nữ thần làm mình ăn ngủ không yên này. “Cô ơi, đây là đồ uống cha cháu gửi từ nước ngoài về. Cháu uống thử rồi vị chua chua ngọt ngọt rất dễ uống, nghe nói có thể thải độc dưỡng nhan cho nên cháu đem mấy bình đến cho cô.” Sau khi Hoàng Minh Vũ nói xong liền đưa túi đồ cho Nguyễn Mai Lan. “Ôi chao, còn mang theo quà nữa à, cảm ơn Minh Vũ nhé.” Nguyễn Mai Lan nhận lấy đồ uống, rót cho mình và Hoàng Minh Vũ một ly. Nguyễn Mai Lan nếm thử một ngụm sau đó uống hết một ly. “Đúng là rất con, vụ chua chua thanh thanh.” Nguyễn Mai Lan rất vừa lòng đánh giá. Hoàng Minh Vũ nghĩ thầm: Đó là nước trái cây được chế theo công thức đặc biệt, đúng là có công dụng rất tốt cho cơ thể nhưng sau đó còn có tính thôi miên, hắc hắc! Hoàng Minh Vũ đợi một lát, sau đó nhớ lại những điểm chính trong sách và câu lệnh trên tờ giấy vừa đi đến phía sau Nguyễn Mai Lan, chậm rãi thì thầm câu lệnh được ghi chép và tới gần Nguyễn Mai Lan. “Hiện tại cô cảm thấy đầu óc choáng váng, ý thức không thể tập trung được, cảm thấy cơ thể rã rời, cần thả lỏng.” Hoàng Minh Vũ nhìn thấy Nguyễn Mai Lan dần dần dựa vào sô pha, đôi mắt đẹp khép hờ, vẻ mặt đờ đẫn. Hoàng Minh Vũ cảm thấy trái tim trong cơ thể đập nhanh điên loạn. Thành công thật này! Tỉnh táo lại, chỉ vừa bắt đầu thôi. Hoàng Minh Vũ hít sâu vài hơi, sau đõ gõ tay theo tiết taais. “Hoàng Minh Vũ là một đứa bé ngoan, dù cậu ta làm gì cũng sẽ không làm hại đến cô.” “Cô sẽ cảm thấy Hoàng Minh Vũ nói gì cũng có lý, nên nghe theo.” “Cô đột nhiên thích Hoàng Minh Vũ, nhớ mãi không quên cậu ta.” “Sau khi tôi vỗ tay, cô sẽ tỉnh lại và quên đi mấy phút này đã xảy ra chuyện gì.” Sau đó Hoàng Minh Vũ đọc câu lệnh thêm vài lần nữa, đảm bảo không hề sai sót mới vỗ tay. “Cô ơi, nhìn cô có vẻ hơi mệt.” Hoàng Minh Vũ nói với Nguyễn Mai Lan dù tỉnh táo nhưng lại có chút mơ màng. “Đúng vậy, đúng là gần đây có hơi mệt mỏi, bả vai có hơi đau nhức, có lẽ là gần đây không nghỉ ngơi tốt.” Vẻ mặt Nguyễn Mai Lan có hơi hoảng hốt đáp lại. “Vậy đúng lúc quá, cháu mới học được vài cách mát xa lưng rất có ích, để cháu giúp cô thư giãn.” Giọng điệu Hoàng Minh Vũ mang theo sự tự hào nói. Nguyễn Mai Lan vừa cười khẽ vừa nằm úp sấp xuống sô pha, nói: “Được, hôm nay cảm nhận xem tay nghề của Minh Vũ như thế nào.” Nguyễn Mai Lan dựa vào sô pha dày, hai chân duỗi thẳng nằm trên sô pha. Sau khi Nguyễn Mai Lan nằm xuống, áo sơ mi màu trắng đơn giản không giấu được cơ thể trưởng thành quyến rũ, đường cong eo và thắt lưng hình chữ S càng lộ rõ hơn, phối hợp với cái váy ôm ông làm cho bộ phận bên dưới như ẩn như hiện, đùi đẫy đã được ôm sát, cùng với đó là đôi chân nhỏ mảnh khảnh nghịch ngợm, mỗi bộ phận trên cơ thể đều xinh đẹp quyến rũ. Hoàng Minh Vũ nhìn cơ thể quyến rũ người khác phạm tội trên sô pha, nuốt nước miếng. Đi đến bên cạnh sô pha, hai tay ấn trên vai Nguyễn Mai Lan lúc mạnh lúc nhẹ. “Cô ơi, đau chỗ này đúng không ạ?” Hoàng Minh Vũ vừa cảm nhận được sự mềm mại của da thịt trơn bóng cách lớp quần áo, vừa sờ hai tay xuống eo. “Ừm, ừm, đúng rồi đó, có hơi đau.” Nguyễn Mai Lan cảm thấy tay của Hoàng Minh Vũ có hơi quá đà. Có lẽ là mình nghĩ nhiều, Hoàng Minh Vũ là đứa trẻ ngoan như vậy hơn nữa mát xa đúng là nên như vậy. Hai tay của Hoàng Minh Vũ không yên phận đặt ở nơi giao giữa eo và mông, cẩn thận cảm nhận độ sâu giữa eo và mông sau đó chậm rãi trượt xuống.
0 bình luận
aaa