Chương 30:
Nói dứt câu tôi nhìn ra ngoài xe làm như không để ý gì tới Đào nữa, khi tôi quay trở lại thì thấy mặt Đào có vẻ buồn và dường như suy nghĩ mông lung lắm. Thấy vậy tôi an ủi Đào: – Đào cũng đừng nên suy nghĩ nhiều về tương lai, ông thầy tui ổng nói số là như vậy đó nhưng trong cuộc sống mình làm việc thiện, mình tu nhân tích đức thì sẽ đỡ rất nhiều có khi thay đổi hẳn tất cả. Thấy đã đến lúc có thể đi vào phần nhập đề...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận