Chương 5:
Tôi tìm đủ mọi cách lết lại gần chị ba và kêu chị liên hồi. Chị ba quá đau đớn nên miệng ú ớ mà chưa mở mắt nổi, tôi cứ tiếp tục kêu réo một hồi nữa thì chị có vẻ tỉnh mở mắt ra nhìn tôi rồi khóc ròng. Đợi cho chị tỉnh táo hơn, tôi chìa hai tay bị trói ra để chị mở nút thắt sợi giây cho tôi. Sau đó tôi tiếp tục mở dây trói dưới chân. Vì giây dừa quá cứng và bị siết chặt nên những chỗ bị buộc trên tay trên...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận