Chương 2

Vừa lúc hai mẹ con ngưng nói chuyện thì một giọng đàn ông cất lên: – Chào hai người đẹp, mấy em rảnh không. Mình ngồi vào quán kia làm vài cốc nước. Một cậu trai cao to với làn da ngăm ngăm tiếp cận hai người phụ nữ bằng một câu tán tỉnh từ thời cổ đại. Theo sao cậu ta là vài ba gã khác, chắc là cùng hội. Ngọc đáp lại: – Xin lỗi mấy chế, nhưng 2 người bên đây đều là gái có chồng rồi. Cơ mà đột nhiên cậu trai kia ngớ ra một hồi: – Chị Ngọc? Cô Mỹ Linh. Lúc này thì Ngọc cũng nhận ra: – Tuấn Kiệt? Phải Tuấn Kiệt không? Cậu nhóc gật gật, mặt vẫn vô cùng bối rối. Ngọc quay sang mẹ chồng: – Thằng Tuấn Kiệt này mẹ, cái thằng cu học sinh cá biệt mà mẹ kèm hồi trước ấy. Mỹ Linh cũng đã ngờ ngợ nhớ ra. Đúng là trước có đợt cô kèm vài học sinh ở nhà mình thật. Ngọc vốn hay sang chơi với con trai cô nên con bé nhớ cũng không có gì lạ. – Đúng là Tuấn Kiệt hả con? Cậu nhóc hì hì gãi đầu trước lời của Mỹ Linh. Mấy gã theo sau có vẻ cũng khá bối rối, chả biết hành xử như thế nào. Ngọc lên tiếng… – Úi chà, mày lớn trông cũng đàn ông phết đấy. Chị nhớ hồi bé mày nhìn bê đê chết đi được, ai dè giờ lại thành cái thằng chuyên đi… Ghẹo gái. Bạn nhóc đây hả. – Vâng, mấy thằng bạn em cùng đại học. Cuộc nói chuyện cứ thế kéo dài Mỹ Linh chả biết nói gì khi Ngọc và chàng trai kia nói chuyện. Nghĩ rằng không nên đứng đây quá lâu, Ngọc cất lời: – Thôi, hai người bọn chị đi đây, cơ mà mấy đứa sẽ chẳng kiếm được đứa nào với cái kiểu chào hỏi cổ lỗ sĩ đấy đâu… Tuấn Kiệt lại cười hì hì tiếp. Trước khi đi, cậu mời Ngọc đến buổi tiệc tại phòng mình. – OK luôn, mấy đứa ở phòng nào ở khách sạn, tầm 7h chị qua quẩy banh nóc luôn. Khi mấy bóng người đàn ông kia đã khuất, Mỹ Linh quay lại trách cứ con dâu: – Con là gái có chồng đấy Ngọc à, mấy chuyện thế này không nên tham gia đâu. – Thôi mà mẹ, chỉ là đến chơi thôi, cùng lắm uống vài ly mà. Lâu lâu mẹ cũng phải thoải mái tý đi chứ. Mỹ Linh định mắng tiếp nhưng rồi lại thôi. Mỹ Linh biết tính con dâu mình từ khi nó còn bé rồi. Con bé năng động, thân thiết dễ dàng với bọn con zai từ xưa nay thôi nhưng không không hề là loại lẳng lơ. Nghĩ là như vậy, Mỹ Linh vẫn quyết định đi theo canh chừng. – Này, con uống hơi nhiều đấy… Mỹ Linh khẽ nhắc nhở cô con dâu đang ngồi banh háng để lộ cả quần chip. Ngọc đang mặc một chiếc áo phông mỏng tang, bên trong không hề mặc bra. Biết tính cô thoải mái nhưng như thế này là quá lắm rồi. – Kệ đi mẹ ơi, mẹ cũng xõa đi, đừng kể với bố và chồng là được mà. Dù thân thiết với nhau như mẹ con ruột, Mỹ Linh cũng hết chịu nổi rồi. Đang tính mắng con bé thêm nữa thì một cậu trai ngồi xuống cạnh cô, tay cầm chai rượu: – Chị ấy nói đúng đấy cô Mỹ Linh, hôm nay cô cứ tạm quên mấy thứ phiền muộn mà tận hưởng chút đi ạ. Vừa nói, Tuấn Kiệt vừa rót từ từ vào cái chén của Mỹ Linh. Cậu nhóc này lớn lên đúng là trông đẹp trai nam tính thật. Thân hình vạm vỡ cùng cánh tay cơ bắp nam tính, khuôn mặt cũng ưa nhìn. Nếu bằng tuổi cậu ta, chắc chắn Mỹ Linh sẽ đổ chàng trai này.
0 bình luận