Chương 21
Tôi rên lên một tiếng, nhìn mẹ với vẻ mặt áy náy. Mẹ khóc nói: [Con trai... cứu mẹ...] Tuấn Kiệt cười ha ha, giơ tay tát vào mông mẹ: [Đừng vội, cô giáo Lâm, cô không cần thằng con trai vô dụng này đến cứu cô đâu.] Tuấn Kiệt tiếp tục ra sức đâm vào, mẹ cảm thấy cơ thể mình đột nhiên trở nên nhẹ nhõm, quen với cảm giác gậy thịt to lớn của Tuấn Kiệt trong cơ thể mình, giờ đây mẹ phát hiện ra lỗ nhỏ truyền đến không còn là cảm giác đau đớn...
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằng
0 bình luận