Chương 4: Đối tượng Hỏa Vũ

Tên mập còn chưa kịp trả lời thì giọng nói than thở của Ngân Tuyết đã vang lên trong đầu tên mập: "Năm đó, ta là thê tử của Hải Thần. Ngươi nghĩ vì sao ta lại trở thành người của Dâm Thần, ngươi nghĩ ta tình nguyện trở thành Đại Tế Ti của hắn sao?" Người đàn ông béo sửng sốt và không thể nói được lời nào. "Hy sinh mạng sống vì nhau? Ta không nghi ngờ việc ta có thể hy sinh mạng sống của mình cho Hải Thần. Bây giờ, ta thậm chí vẫn có thể yêu hắn ta, nhưng ta vẫn trở thành con điếm trung thành nhất của Hải Thần. Ngươi có biết tại sao không?" Ngân Tuyết hỏi. Người đàn ông béo lắc đầu, suy nghĩ của hắn ta hoàn toàn bị phá hủy bởi cú sốc này. “Bởi vì tình yêu rất dễ bị tổn thương trước dục vọng.” Giọng nói lạnh lùng của Ngân Tuyết cứ quanh quẩn trong đầu tên mập. … "Đã hai năm rồi, Hồn Lực của ta đã đạt tới cấp 57, ngươi còn chưa tìm được ứng cử viên phù hợp sao?" Ngân Tuyết bất lực. Lần đầu đầu tiên nàng gặp mặt người đàn ông mập mạp này, lời nói của hắn cực kì thô lỗ nên nàng hy vọng hắn cũng sẽ hành động được như lời nói vậy, nhưng suốt những năm qua hắn vẫn không có chút tiến triển nào. "Đừng làm ồn. Ta còn tưởng rằng kế thừa của Dâm Thần ít nhất có thể cho ta một bộ mặt đẹp trai cùng cơ bụng tám múi. Nhưng mà lâu như vậy, ta làm việc gì cũng phải dựa vào chính mình, ai có thể cảm động trước ngoại hình của ta?" Tên mập có tâm trạng rất chán nản. Hai ngày trước, hắn không biết xấu hổ đi bày tỏ tình cảm với tiền bối Khương Châu nhưng lại bị từ chối một cách dứt khoát. Tên mập mạp chán nản bước đi trên đường phố Thiên Đấu, nhớ tới thời gian ước hẹn năm năm chỉ còn nửa tháng nữa là tới, lão đại Đới và những người khác sẽ sớm có mặt tại đây. Tên mập đang thèm muốn bộ ngực khủng và khuôn mặt lạnh lùng của Chu Trúc Thanh, hắn nghĩ tới Tiểu Vũ quyến rũ trong rừng Tinh Đấu… Tuy chỉ thoáng nhìn thấy đôi chân dài của Tiểu Vũ nhưng trực giác của hắn nói cho hắn biết chủ nhân của đôi chân xinh đẹp này chắc hẳn còn xinh đẹp động lòng người hơn nữa. "Tên mập mạp, có mong muốn gì không? Nếu chỉ suy nghĩ dâm đãng mà không ra tay, về sau ngươi lại càng gặp khó khăn, tỷ tỷ cũng sẽ không giúp ngươi đâu." Ngân Tuyết trêu chọc... Lúc này tên mập mạp đã miễn nhiễm với sự trêu chọc của Ngân Tuyết, bởi vì dù nàng có hấp dẫn đến đâu nàng cũng sẽ không xuất hiện trước mặt hắn mà chỉ quyến rũ trong tâm trí hắn, lâu dần hắn cũng đã quen... Trên thực tế, mục đích của tên mập đến thành phố Thiên Đấu trước là để tìm kiếm những cô nương tài năng và xinh đẹp trong các học viện Hồn Sư cấp cao khác nhau và để hoàn thành kỳ thi đầu tiên của Dâm Thần. "Sao ngươi lại đến cổng của học viện Sử Lai Khắc?" Mã Hồng Tuấn ngẩng đầu nhìn thấy cổng học viện Sử Lai Khắc: "Ngươi có muốn đi vào gặp sư phụ không?" "Tiếu Thiên, lần này đi điều tra tình hình ở Sử Lai Khắc, ngươi trở về báo cáo với hiệu trưởng đi. Ta sẽ đi loanh quanh Thiên Đấu thành hai ba ngày." "Hỏa Vũ tỷ tỷ, hãy để ta đi cùng tỷ." "Tiếu Thiên, hiện tại ngươi đã là phó viện trưởng của học viện Tứ Hành, trên người ngươi có gánh nặng không nhỏ, ngươi không nên dành thời gian quanh quẩn với ta nữa. Ba ngày nữa ngươi và ca ca hãy tới đón ta." Hỏa Vũ kiễng chân lên hôn lên môi Phong Tiếu Thiên như một con chuồn chuồn. Phong Tiếu Thiên phấn khích một cách ngu ngốc, tạm biệt Hoả Vũ và nhảy cao ra khỏi thành phố. Hỏa Vũ vẫn chấp nhận Phong Tiếu Thiên sau cuộc thi Hồn Sư, nhìn hắn từng bước trưởng thành đến mức này, trái tim nàng đã giao hết cho người đàn ông này. "Hỏa Vũ này không phải đã từng lợi dụng con sói hai đầu đần độn này sao?" Tên mập thắc mắc, nhưng hắn càng tò mò mục đích bọn họ đến Học viện Sử Lai Khắc hơn, nhưng hắn lại lựa chọn đi theo Hỏa Vũ thay vì đi theo Phong Tiếu Thiên. "Tên mập mạp, cô nương này khá nhạy bén, đã phát hiện ra ngươi rồi." Ngân Tuyết ở trong đầu hắn nhắc nhở. Tên mập giật mình. Khó trách Hỏa Vũ lại muốn dụ hắn đến ngoại thành, nơi này gần như không có người, lại rộng rãi, Võ Hồn của Hỏa Vũ có thể phát huy hết tiềm năng. "Đừng trốn nữa. Xem ra ngươi cũng không tự nhận thức được kích thước của mình. Sao có thể có một cái cây đủ to như vậy để ngươi trốn được?" Giọng nói đùa cợt của Hỏa Vũ vang lên, tên mập mạp sờ sờ đầu đi ra ngoài: "Hỏa Vũ cô nương, không biết người của học viện của ngươi đã đến Sử Lai Khắc chúng ta rồi mà ngươi còn lén lút ngoài cửa làm gì mà không đi vào? Ngươi không phải đến thăm chúng ta à?” "Đây không phải là thằng gà nhất Sử Lai Khắc năm đó sao? Ngươi nhìn thấy chúng ta làm gì với Sử Lai Khắc sao?" Hỏa Vũ nhìn tên mập ba trăm cân, khóe miệng nhếch lên, giọng điệu khinh thường chọc tức Mã Hồng Tuấn.
0 bình luận