Chương 2: Gặp Lại Bạn Cũ - Lời Mời Mập Mờ. (Phần 2).

Ngày hôm qua uống nửa bình rượu với bạn tốt Lưu Vũ làm cho Bình ngủ đến cực kỳ sâu, ngày hôm sau tỉnh lại thì tinh thần trở nên vô cùng phấn chấn, vội vã ăn xong bữa cơm sáng đơn giản sau đó dọn dẹp lại một chút rồi liền đi đến công ty đi làm. “Từ từ!” Khi mà cửa thang máy chỉ còn một vài giây sẽ khép lại trong nháy mắt, một tiếng gọi kiều diễm vang vọng mà đến, theo sau là một mùi thơm thoang thoảng quyến rũ, đi vào chính là một vị mỹ diễm thiếu phụ, một thân quần áo ở nhà Pijama vẫn không thể che lấp đi đường cong mê người của cô ấy. Bình cũng đã nhìn thấy cô ấy vài lần, ở cùng tầng với Bình, hình như là một người nội trợ và là em họ của chủ nhà (chủ chung cư), con trai cũng đã lên cấp hai. “ Đi chợ hả chị Liên? ” Bình cười bắt chuyện hỏi. “ Đúng rồi em. Mua ít hải sản làm tí lẩu chua cay, nhóc ở nhà nó đòi riết.” Như Liên cung nhìn Bình hơi hơi mỉm cười, mái tóc xõa dài khiến Bình có thể nhìn đến bên trong phần cổ trắng nõn kia, là thứ ẩn sau lớp áo hơi hơi mở ra không ngừng chọc người mơ màng. “ Để em giúp chị vứt rác luôn.” Bình nhìn thấy trong tay Như Liên mang theo mấy túi rác rưởi, có vẻ có chút cố hết sức. “ Không cần đầu em! Chị tự được mà.” Dù từ chối nhưng Như Liên lại không lay chuyển được suy nghĩ của Bình, cứ thể để nó tiếp nhận mấy túi rác từ tay cô. Trong lúc lơ đãng khẽ chạm lướt qua tay Như Liên, từng đợt cảm xúc mềm mại mê người làm cho tâm thần của Bình hơi chút nhộn nhạo. Hai người chậm rãi sóng vai đi ra thang máy, sau khi ném xong mấy túi rác, Bình nhìn lấy hình bóng mê người của Như Liên từ từ vào một chiếc BMW màu đỏ lái đi, lại là một người phụ nữ giàu có và quyền lực. Một ngày thời gian trôi qua rất nhanh, ngày mai chính là cuối tuần, nhớ đến sự việc đáp ứng với Lưu Vũ, vừa tan tầm thì Bình liền lập tức về nhà, chuẩn bị về thiết bị cho buổi hẹn ngày mai. Đến cuối tuần, Bình đầu tiên là ngủ nướng cho đã đỡ stress, mở mắt ra nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường, bây giờ đã là buổi sáng hơn 10 giờ.. Bình ở một bên nấu cơm, một bên cầm lấy điện thoại của chính mình, App Zalo (Em xài Zalo quen hơn Messenger nên mấy bác thông cảm (^__^) ) , ở đầu bên kia Lưu Vũ liền đã phát một cái địa chỉ, nó nhìn nhìn một chút, đúng thật sự là ở gần Nhà Bè, cách chỗ ở của bọn họ cũng hơn gần 10km. Lưu Vũ trong nhà là làm nghề chăn nuôi gia súc, ở TPHCM thì thị trường cung cấp sữa bò tươi vô trùng tự nhiên từ trang trại của bọn họ chiếm ít nhất 15% (quá khủng rồi, chém quá thì kỳ). Sau khi tốt nghiệp trường đại học lại không muốn tiếp nhận công ty của gia đình. Cho nên Lưu Vũ mở một công ty kinh doanh Bất Động Sản, thông qua trong nhà quan hệ cùng với đầu óc nhạy bén của mình nên công ty cũng coi như phát triển không ngừng. Ăn cơm no nê xong Bình lại tắm rửa một lần cho thoải mái, lại kiểm tra rồi một lần hôm nay muốn mang thiết bị lúc sau thay quần áo, nghĩ đến hôm trước Lưu Vũ đối với chính mặt quỷ bộ dáng, trong lòng khá là tò mò nói Lưu Vũ muốn nó chụp cho vợ mình Lý Thư Nhã một bộ ảnh như thế nào đây? Hôm nay thời tiết không tồi, khoảng 5 giờ chiều thì ánh sáng càng thích hợp cho việc chụp ảnh, Bình gọi điện thoại cho Lưu Vũ để hẹn thời gian, lại đơn giản chỉnh sửa lại đã lâu rồi chưa đụng tới ảnh chụp. Sau đó lái con Audi xuất phát đến biệt thự ở ngoài Nhà Bè. Khi mà Bình lái xe đến biệt thự của Lưu Vũ thì cũng đã hơn 3 giờ, xuống xe nhìn cửa nhà to lớn một lúc lại nhấn chuông ở góc bên phải. Theo mấy tiếng ‘ Reng reng reng’ thì Lưu Vũ cũng từ bên trong ra đến đón Bình, nhưng lại không vội vã để nó đi vào. Hai người chậm rãi đi tới cửa đình mà hóng gió, Lưu Vũ lại từ trong túi móc ra một điếu thuốc lá, lầm bầm đối với Bình nói: “ Mỹ vị món ngon ăn nhiều riết cũng ngán, phong cảnh dù đẹp đến mỹ lệ xem nhiều cũng cảm thấy buồn tẻ.” Bình nghe thế tuy rằng không hiểu được chuyện gì, nhưng lại lịch sự không có chen miệng vào nói chuyện, chờ đợi đối phương nói hết. “ Ê Bình, tao với mày quen nhau mấy năm rồi? ” Lưu Vũ lấy hết can đảm nhìn Bình chằm chằm hỏi. trong tay điếu thuốc không khỏi rít một hơi. “ Cũng được tầm mười mấy năm.” Bình hơi khó hiểu nhìn Lưu Vũ nói. “ Ừm! Nể là bạn, tao có chuyện này muốn nói, mày cũng đừng cười tao.” Lưu Vũ vứt bỏ điếu thuốc trong tay xuống dưới đất, trong lòng như là hạ quyết tâm nói. “ Tao gần nhất xem Thư Nhã, vẫn luôn là không cách nào có hứng thú, nhưng là tưởng tượng đến cảnh cô ấy bị người khác đè ở dưới háng, dùng dương vật to bự gân guốc điên cuồng tàn phá. Thì cả người trên người như nóng lên, cảm giác vô cùng kích thích và hưng phấn, không biết tao bị gì nữa?” Lưu Vũ trầm ngâm, có chút xấu hổ hỏi. Bình lúc này mới ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề mà Lưu Vũ hỏi mình, chỉ sợ người bạn tốt của mình cũng bị ý thức của Thế Giới này ảnh hưởng, dần dần trở nên thích cảm giác bị cắm sừng. “ Mày thích Cuckold?” Bình hơi tò mò hỏi. “ Có lẽ thế mày ạ. Nhưng có lẽ so mày nghĩ đến còn nghiêm trọng.” Lưu Vũ dường như trong lòng có chút buồn rầu. Nói tiếp: “ Ở trong mắt những người khác, bọn tao sống vô cùng vui vẻ và hòa thuận, nhưng là người khác không biết chính là, vợ chồng tao đã thật lâu chưa làm qua……” “ Mày là đứa bạn tao tin tưởng nhất đó Bình. Cho nên xin mày giúp tao với được không? ” Lưu Vũ hơi mang chút nức nở và mệt mỏi, cầu xin nói. “ Tao giúp kiểu gì? ” Bình thở dài một hơi, nhìn thoáng qua Lưu Vũ hỏi. “ Mày muốn chịch Thư Nhã không?” Lưu Vũ khẽ hít sâu, nhìn Bình chằm chằm hỏi. Bình nghe thấy thế thì trong lòng một chút không biết nên như thế nào trả lời, mặc dù đã trải qua cảnh này vô số lần, trong lúc nhất thời cả người lâm vào trầm tư. “ Không có việc gì, tao hiểu mà Bình. Lần đầu tiên mày nhìn thấy Thư Nhã là trong bộ váy cưới thì chắc cũng có ý tưởng, nên tao biết sẽ có thể thành công. Cứ theo kế hoạch của tao là được. ” Lưu Vũ lại rút ra một điếu thuốc châm lên, một bên cười cười thả lỏng nó. “ Thế mày nói đi, giúp được tao sẽ giúp hết mình.” Bình cũng có chút hưng phấn mà trả lời. Cuckold cũng không phải là điều gì quá mới mẻ đối với Bình, nó đã sớm có nghe thấy và thực hiện rất nhiều lần sau khi Ý Thức của thế giới này bị thay đổi. Chẳng qua việc này phát sinh quá mức đột ngột ở trên người của bạn thân mình, trong lúc nhất thời vẫn là có chút hơi hơi kinh ngạc mà thôi. “ Tao cũng đã nói với Thư Nhã rồi, liền chỉ chờ mày gật đầu đồng ý một cái, còn mày thì chỉ cần……” Lưu Vũ chậm rãi đi đến bên tai của Bình, thấp giọng nói lên.
0 bình luận