Quyển 1 - Chương 20: Bị học sinh của vợ đè ở nhà vệ sinh cưỡng gian: ''Cưỡng gian sư nương có được coi là phản bội thầy không?'' (phần 2)

''Không, tôi không phải...'' Tô Mộc theo bản năng chối bỏ. ''Đó chính là sư nương rõ ràng nhận ra tôi, nhưng lại muốn phát sinh gì đó cùng với tôi...'' Sắc mặt của Mộc Vọng Tồn không thay đổi, như thể những chuyện thế này không thể làm cậu ta dao động, đương nhiên, sự thật là vậy, Tô Mộc ở trong mắt cậu ta nhẹ bẫng, không tính là thứ gì, làm sao có thể khiến cậu ta dao động chứ? ''Không, không phải...'' Tô Mộc lại vội vàng phủ nhận đáp án này. ''Vậy thì là vì gì?'' Mộc Vọng Tồn giương mắt, ánh mắt lạnh như băng, thẳng tắp nhìn về phía Tô Mộc như mũi tên: ''Không phải trêu đùa, không phải đùa giỡn, không muốn phát sinh chuyện gì với tôi cả, vậy thì là vì gì?'' ''Tôi... Tôi, tôi mồm thối được chưa?'' Hốc mắt Tô Mộc đỏ bừng, đuôi mắt cũng đỏ ửng theo, nhăn mũi một cái, đôi môi cũng run rẩy, nói xong lời này liền giống như một cái bình bị vỡ. ''Ồ?'' Sắc mặt của Mộc Vọng Tồn ấm lại trong giây lát, nhẹ nhàng cong khóe môi lên: ''Xem ra là tôi hiểu lầm sư nương rồi, vốn là thấy sư nương đang nịnh nọt tôi, trong lòng tôi rất vui vẻ, rất kích động, không nghĩ tới tất cả đều là hiểu lầm, ngược lại tôi còn cảm thấy có chút đáng tiếc.'' Bộ dáng này của cậu ta hoàn toàn mất đi tính xâm lược vừa rồi, đặt mình xuống rất thấp, như thể thật sự cảm thấy tiếc nuối vì Tô Mộc không muốn làm gì với cậu ta cả. Chẳng qua là Tô Mộc mới vừa rồi bị dọa sợ, trong nháy mắt làm sao có thể thay đổi chủ ý? Nuốt nước miếng một cái, lúng túng lại cứng ngắc: ''Ha ha đúng không? Thầy cậu còn đang ở nhà chờ tôi, tôi về trước...'' Nói xong cũng không thèm nhìn sắc mặt của Mộc Vọng Tồn, cũng không để ý xem Mộc Vọng Tồn có đồng ý hay không đã trực tiếp đẩy bàn tay của Mộc Vọng Tồn đang đè trên bả vai mình ra, chuẩn bị mở cửa nhà vệ sinh ra ngoài, nhưng ngay khi tay cậu vừa đặt lên chốt cửa nhà vệ sinh, cánh tay của Mộc Vọng Tồn lại đột nhiên từ phía sau lưng vòng quanh eo của cậu. ''Sư nương muốn đi đâu?'' Hô hấp nóng bỏng của Mộc Vọng Tồn phả lên cổ, mảnh da thịt vừa rồi bị thiếu niên nắm lấy nóng hổi, ​giống như vừa mới nhớ lại cảm giác bị đối xử thô bạo vừa rồi, thân thể Tô Mộc bèn không kiềm được run rẩy. Vừa vặn tay nắm cửa, cửa mới mở ra được một khe hở thì ngay giây kế tiếp, tay của thiếu niên từ phía sau lưng đã duỗi lên, chậm rãi đặt lên tay của Tô Mộc đang đặt trên tay nắm cửa, nhẹ nhàng kéo một cái, khép cửa lại. ''Tôi còn phải về...'' Tô Mộc xoay đầu lại, nhưng cằm của Mộc Vọng Tồn đã chôn vào cổ cậu, Tô Mộc cứ như vậy mà chợt quay đầu lại, cánh môi mềm mại đầy đặn nhanh chóng lướt qua cánh môi mỏng lạnh của Mộc Vọng Tồn, Tô Mộc sợ tới mức ngậm chặt miệng lại, thậm chí còn lấy tay che miệng mình. ''Tôi, tôi thật sự không cố ý!'' Tô Mộc vội vàng muốn giải thích, cậu sợ mình thật sự sẽ xuất hiện trong cống thoát nước một giây tiếp theo.
0 bình luận