Chương 62

Hoa Thần tuy không mập, nhưng cũng đến tám phần thịt. Bán Dạ Sinh vừa trèo lên mình nàng, chưa kịp làm gì thì đã bị nàng ôm ghì, gọi anh yêu. Sinh lập tức mê mẩn, tuy đã từng ngủ với bao nhiêu mỹ nhân, nhưng chưa bao giờ sảng khoái như lúc này. Tại sao vậy? Số là đàn bà có hai loại: có loại nhìn thấy thích, có loại chơi mới thấy thích, mà nhìn thấy thích chưa chắc chơi thấy thích. Xưa nay trong số phụ nữ, chỉ có Dương Quý Phi là được cả hai. Nói về loại thứ nhất, phải hội đủ ba điều kiện: phải ốm chứ không mập, mảnh dẻ chứ không cao lớn, đẹp chứ không khỏe. Còn loại thứ hai, cũng phải đủ ba điều kiện nhưng hoàn toàn trái ngược với loại thứ nhất, có nghĩa là muốn cho người ta hành dâm thấy thích, thi người phụ nữ phải mập chứ không ốm, tác lớn chứ không nhỏ, khỏe chứ không đẹp. Có mập nằm lên mới thấy êm ái, mùa đông thấy ấm, mùa hè thấy mát. Có to lớn nằm lên mới tha hồ giở đủ trò, không hụt đầu hụt chân, với lại người nhỏ quá không khác nào trẻ con, đè lên chỉ thấy mến mà không thấy kích thích nhục cảm. Ðàn ông có người nặng hơn trăm cân, nhẹ nhất cũng đến bảy tám chục cân, nếu không khỏe làm sao chịu nổi, nằm lên người tất phải lo xẹp mất. Xem thế đủ rõ hai loại đàn bà này trái ngược nhau, ai mà dung hòa được cả hai mới là vưu vật của trời. Hoa Thần tuy tuổi hơi cao, nhưng kiêm được cả hai điều ấy. Vì thế Bán Dạ Sinh chưa động thủ mà đã đê mê, trong lòng khoái cảm đến cùng tột. Dương vật đặc biệt hùng hổ lên, tuy chưa nhỉ khí mà đã dài, tuy chưa cọ xát mà đã nóng, cứ thế đút vào thẳng âm hộ mỹ nhân. Hoa Thần đã từng sinh nở, dĩ nhiên địa đạo bên trong rộng to, không chặt chội như ba chị em Hương Vân. Sinh chơi được vài chục cái thì toàn thân nàng run bần bật. Bèn ôm Sinh nói vội: 'Anh yêu, đả nhanh nữa đi, em sắp chết đây.' Bán Dạ Sinh hì hục tới tấp, lại nghe nàng rên: 'Anh yêu, ngưng đi, em ra mất rồi.' Bán Dạ Sinh cắm sâu quy đầu vào sát hoa tâm cho dương vật nghỉ một lúc, đợi qua cơn cực khoái xong, lại tiếp tục. Sinh vừa đẩy đưa dương vật vừa hỏi: 'Cưng, sao ra nhanh thế, anh mới chơi được vài ba chục cái thôi mà? Ba cô cháu trẻ của em, còn chịu nổi anh thọt ba trăm cái, có ít cũng phải đến hai trăm.' Hoa Thần nghiêm mặt nói: 'Cậu nhỏ à, tôi cắt nghĩa cho nghe, tụi con nít đó mà biết làm ăn gì. Tôi có thể làm từ một ngàn cái trở dì, hai ngàn cái trở lại chưa hết vốn, chỉ sợ cậu không đủ sức mà chơi tôi.' Bán Dạ Sinh ngạc nhiên nói: 'Tài thế vậy sao. Nhưng vừa rồi sao nhanh vậy? Chẳng lẽ em giả đò xin thôi để gạt anh?' Hoa Thần nói: 'Không phải gạt đâu, em sướng quá sức rồi. Tối nay thật là ngoại lệ, chẳng qua vì mười mấy năm nay, em không gần đàn ông, lòng dục bị nén. Bỗng nhiên gặp anh, người đẹp, đại bài lại to, lòng hết sức vui, cho nên dương vật anh vừa thọt ít cái là đủ cho âm tinh tuôn ra. Ðó là tự em muốn thế, chứ không liên quan gì đến việc anh chơi em lâu mau. Không tin, thử xem sau lần hồi sẽ thấy khác ngay.' Bán Dạ Sinh nó: 'Thì ra thế. Theo em nói, chơi một ngàn cái trở đi, hai ngàn cái trở lại, đến thế mà em không ra, chắc phải có cách nào khác ngoài cách dùi mài dương vật?' Hoa Thần nói: 'Cách chơi đàn bà đại khái chỉ có thế, chỉ cách trợ hứng thêm là khác thôi. Hoặc chơi nhau sao cho ra tiếng kêu, hoặc bằng cách vừa chơi vừa đọc truyện dâm. Nếu cứ âm thầm, thì chẳng khác nào người nam câm chơi người nữ câm, có thú gì, cho dù anh làm đến sáng đi nữa, thì thân có khoái mà trong lòng không sướng, thì âm tinh cũng không ra. Có điều cách em chơi hơi khác người ta: khi thật sướng, em đều thiếp chết đi một khắc đồng hồ rồi mới hồi sinh. Em nói trước cho anh biết, kẻo thế nào anh cũng lo sợ.' Bán Dạ Sinh nói: 'Nói như thế, phải là một người đàn ông tinh lực thật là dồi dào mới chơi nổi em. Tinh lực của anh nếu không phải hạng nhất, thì cũng hạng nhì. Anh cố gắng hết sức, chắc cũng có thể đảm đương được. Nhưng không rõ người chồng quá cố của em tinh lực thế nào, có thể mỗi đêm cùng giao hoan không?' Chồng của Hoa Thần vì sắc dục mà chết, tinh lực chưa đáng đứng hạng nhì mà chỉ thuộc hạng ba thôi, lúc trước cũng cực dâm cực dục, làm nhiều chuyện đồi phong bại tục. Cô nói: 'Chồng em thường nói với em, âm hộ của các phụ nữ khác toàn là thịt, chỉ có của em ắt đúc bằng sắt. Chồng em đã nghĩ trăm phương ngàn kế, nghĩ cách cho em hứng tình, cuối cùng đã tìm ra nhiều cách để khơi lửa dục ở em, đúng cách đúng thời, nhờ đó mới làm em thỏa mãn được. Bất luận chơi một ngàn, hai ngàn cái, miễn là em thấy vui trong lòng là mới sướng mà thôi.'
0 bình luận