Chương 59

Ba tranh giai nhân từ đó giấu Bán Dạ Sinh trong nhà, cứ theo thứ tự chị em mà luân phiên ngủ với Sinh, hết đây tới kia không lộn. Bán Dạ Sinh còn bày thêm một lệ mới gọi là tam phân nhất thống, có nghĩa chia ba gom một, tức là chia ba đêm mỗi người ngủ một đêm, rồi sau đó cùng ngủ chung một đêm. Các nàng đều hớn hở đồng ý. Họ đặt một chiếc giường rộng, may một cái gối dài năm thước, một cái chăn gồm sáu tấm. Mỗi lần đến đêm ngủ chung thì ba cô nằm chụm đầu lại, còn anh chàng thì lăn qua lăn lại trên minh họ, lăn đến đâu mà dương cụ cao hứng dựng lên tức thì nhằm âm hộ người ấy mà chui vào. Gặp cô nào sắc lượng cao thì nó đả luôn hai trăm cái, còn cô nào sắc lượng thấp thì đả trên một trăm cái. Xong người nào, Sinh tiếp tục hành lạc với hai người còn lại. Việc phòng sự cứ thứ tự như vậy trong khoảng một hai trống canh thì xong. Tiết mục tiếp theo là dùng miệng để nếm vị ôn nhu của các nàng. Cái thú này, chỉ có Ðường Minh Hoàng, Trần Hậu Chủ, và vài ba vị đế vương biết thưởng thức mà thôi, còn các ông thiên tử cục mịch thì làm sao biết được, nói gì là bọn tú tài cùng khốn không biết có được nổi một thê nửa thiếp hay không. Ba nàng được phục dịch châu đáo thảy đều đẹp dạ, ngày giờ trôi qua rất mau. Lúc Sinh mới đến ở, Hương Vân, Thụy Châu, Thụy Ngọc đã bàn lén với nhau: 'Ba chị em mình có được chàng bên cạnh để hưởng lạc, thật có may mắn nào bằng. Có điều lúc đắc ý thì phải dự phòng khi thất ý. Mình tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết chuyện này. Nhưng người đáng sợ nhất lại là người ở khít bên chúng ta. Vạn nhất mà người ấy biết được, thì chúng ta không thể tiếp tục hưởng lạc như vầy được nửa.' Hương Vân nói: 'Ai mà dám dòm ngó vào nơi thâm cung kín cổng cao tường của khuê phòng chị em ta?' Thụy Châu nói: 'Chính là người bà con với mình, chẳng lẽ chị em không biết hay sao?' Hương Vân nói: 'Chắc là cô Thần phải không?' Thụy Châu nói: 'Còn ai nữa. Mà cô ấy, chị biết không, tính rất hiếu dâm. Mặc dù bề ngoài thủ tiết, nhưng không giờ phút nào mà cô ấy không mơ tưởng đến đàn ông con trai. Huống chi hôm đi dâng hương, cô ấy đứng bên trong thấy chàng vái chào, cô ấy điên lên muốn quỳ xuống đáp lễ, nhưng không làm chắc ngại bất tiện. Trên đường về nhà, cứ luôn miệng khen chàng đẹp, lại còn nói là tiếc không làm quen. Nếu cô ấy biết được tên họ, chỗ ở của chàng, chắc chắn là chàng lọt vào tay cô rồi. Chị xem, người như thế mà biết chị em mình đang giấu trong nhà, lại là một tay hành sự giỏi như vầy, hẳn ganh tỵ lắm. Cô ấy lần nào qua đây mắt cũng láo liên như chuột ăn vụng mỡ, hết nhìn bên này lại liếc bên kia, tưởng chừng ai đó có gì đang lén. Nên cần phải đề phòng, một là cho a hoàn tăng cường canh gác ngoài cửa, cô ấy cứ xông vào phải ho lên báo động kịp thời. Hai là chuẩn bị nơi giấu chàng cho thật kín' Thụy Châu bèn chỉ một cái rương bằng mây để chứa tranh cổ, bên ngoài là mây, bên trong lót ván mỏng. Rương dài hơn sáu thước, rộng hơn hai thước, sâu hơn ba thước. nàng nói: 'Cái vật này rất hay, không to lắm cũng không nhỏ lắm, vừa đủ để chứa một người. Mình dọn hết tranh ra, lúc nào cần thì để chàng vào tạm lánh trong ấy. Cô Thần làm sao biết được. Ðiều đáng lo là nằm trong ấy vướng víu lắm, chắc là gỡ bỏ vài tấm ván mỏng cho thêm thoáng mới ổn.' Hương Vân, Thụy Ngọc nói: 'Thật là tuyệt diệu, cứ như thế mà làm' Chủ ý định xong, ba cô dặn a hoàn thay phiên canh cửa nghe ngóng. Ðồng thời bắt đầu tháo gỡ bớt ván trong rương. Bán Dạ Sinh thử nằm vào trong quả vừa vặn, bên ngoài khó có thể phát hiện được mảy may. Ngẩu nhiên một hôm, ba chị em lượm từ áo Sinh một quyển sổ trong ghi nhiều tên phụ nữ, phân ra làm mấy hạng, kem theo lời phê bình. Biết là nét chữ của Bán Dạ Sinh, họ mới đua nhau tra hỏi: 'Anh gặp mấy cô này từ hồi nào? Quyển sổ được soạn từ bao giờ, soạn để làm gì?' Bán Dạ Sinh nói: 'Thì chính là lúc anh ở trọ trong miểu Trương Tiên, Trông thấy giai nhân là ghi lý lịch người ấy, giống như người ghi chép nơi nào có mầm búp măng, hầu lúc làm quan lớn, gom hết cả về chung hưởng phú quý. Những người anh ghi trong này được xếp loại thượng hạng chỉ có bọn em đó thôi'
0 bình luận