Chương 56

'Mỗi người một đêm có vẻ thích hợp, nhưng sợ một em phải chờ đợi, còn cùng muốn thử tài chàng đêm nay, hay là chia ra mỗi người nửa đêm vậy.' Hương Vân nói đến dây thì dừng lại, có ý chờ xem hai cô em định sao, nhưng không dè cô nào cũng có ẩn tình riêng không tiện nói ra, chỉ nín thinh. Hương Vân nói tiếp: 'Chị biết rồi, một em thì e đầu hôm chàng không ra hết sức vì còn đợi gặp người nửa đêm, một em thì lo đầu hôm chàng mà làm hết sức thì đến nửa đêm sẽ không còn hơi sức đâu mà tiếp tục. Nhưng chị bảo đảm các em, cái ấy của chàng thuộc loại đệ nhất đẳng, mình nó bằng gấp mấy người khác.' Rồi quay bảo Thụy Châu: 'Cho dù em có muốn ân ái cùng chàng suốt đêm đi nữa, nhưng kỳ thật chỉ đến nửa đêm là em sẽ đầu hàng ngay' Lại nói với Thụy Ngọc: Người xưa có câu: Tửu toan hậu lai nhân Có nghĩa: Rượu càng về sau càng nồng Huống chi bình rượu đó của chàng đặc biệt nửa bình sau rất đậm đà, vậy hai chớ nghĩ ngợi, chỉ có vậy thôi.' Thụy Châu, Thụy Ngọc thấy Hương Vân nói ra được tim đen của mình, cùng nói: 'Xin vâng' Ba người bàn định xong, Hương Vân sai một a hoàn ra cửa trước chờ khách. Chốc lát a hoàn dắt chàng vô tới, rạp mình làm lễ bái kiến. Thụy Châu, Thụy Ngọc vừa nhìn thấy Bán Dạ Sinh, bỗng nhiên thẹn thùng, lui lại nép sau lưng Hương Vân. Bán Dạ Sinh vái chào Hương Vân thật sâu rồi nói: 'Hân hạnh được gặp nhị vị tiểu thư' Hương Vân tươi cười dắt tay hai nàng ra trước giới thiệu. Khi Thụy Châu đã nhắc a hoàn vào trong dâng trà, thì Hương Vân liền nói, bấy lâu Sinh quá đau khổ vì tưởng nhớ hai cô, sao hai cô không lại gần mà dâng nước quỳnh tương từ miệng mình, thay trà đãi khách. Nói rồi Hương Vân kéo tay hai cô lại gần. Sinh nắm tay, ôm cả hai, vai kề má áp, ba miệng áp vào nhau. Lưỡi chàng lùa tận miệng Thụy Châu, rồi Thụy Ngọc, ba miệng châu nhau theo hình chữ phẩm, lại âu yếm đưa lưỡi mình cho hai cơ nút, hồi lâu mới chịu rời. Thụy Ngọc sợ đêm chóng qua, làm thiệt thòi phần mình, nên vào nhà trong hối gia nhân dọn cơm. Trước khi quay đi, còn liếc người kỵ mã đêm nay cười bảo: 'Ðể em đi hối chúng dọn cơm mè đen đãi khách'. Nói rồi bước đi. Bán Dạ Sinh cười với Hương Vân và Thụy Châu rằng: 'Cơm anh đã ăn no, nước thì vừa được uống rất ngon đấy thôi' Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì chén ngọc đũa ngà đã dọn ra, bèn phân ngôi chủ khách mà ngồi vào bàn. Bán Dạ Sinh ngồi phía trên, Hương Vân phía dưới, Thụy Châu bên tả, Thụy Ngọc bên hữu. Bốn người ăn uống qua loa, khi sắp sửa thu dọn chén bát, thì Bán Dạ Sinh ghé tai Hương Vân hỏi nhỏ: 'Ðêm nay phân phối ra sao?' 'Em sắp xếp xong cả. Ðầu hôm, anh ngủ với em Châu' Bán Dạ Sinh nói: 'Thế còn em?' Hương Vân làm bộ nói: 'Em phiên giữa' Bán Dạ Sinh nói: 'Thế cũng được' Hương Vân nói: 'Chắc anh lấy làm lạ cho là em ích kỷ đãi khách như chia cá, mình lựa khúc giữa, còn đầu với đuôi xương nhiều, thịt ít thì để cho khách chăng. Vậy ở hai phiên đầu, anh làm ăn mạnh mẽ tới nơi tới chốn đi, lúc giữa với em hãy làm vừa thôi.' Bán Dạ Sinh nói: 'Sao anh dám như vậy. Chỉ sợ thời gian đổi giường, đi tới đi lui, cổi áo mặc quần đã hết đêm, hay là mình cùng ngủ chung nhau, em nghĩ sao?' Hương Vân cười rằng: 'Em hiểu chủ ý của anh, nào ngại đi tới đi lui, mà tại tham lam, ai cũng muốn hết, in như ba miệng trên hôn nhau thành chữ Phẩm, thì hai miệng dưới tất phải có khúc củi xỏ qua thành chử Xuyến vậy. Thế nào về sau về sau chúng em cũng thử cách ấy, nhưng riêng đêm nay vì là buổi sơ ngộ, chưa vội. Ban nãy em nói bỡn anh, thực ra đêm nay em tạm rút lui để nhường cho hai em của em, đầu hôm em Thụy Châu, giữa đêm em Thụy Ngọc. Anh ráng chìu ý em.' Bán Dạ Sinh nói: 'Ðiều ấy khỏi nói, chỉ sợ em thiệt thòi' Sau khi bàn tinh, Hương Vân sai a hoàn cầm đèn đưa Bán Dạ Sinh và Thụy Châu vào phòng. Không nỡ để Thụy Ngọc một mình buồn, nàng vào tận phòng ngủ Thụy Ngọc nói ba điều bốn chuyện một chặp cho đỡ cô đơn, rồi mới về buồng riêng mà ngủ. Thụy Châu và Bán Dạ Sinh vào phòng xong, còn hai người nhưng như đã thân thiết từ hồi nào, chỉ trao đổi vắn tắt ít câu , rồi lẳng lặng cởi quần áo cho nhau, rồi lên giường ngay.
0 bình luận
aaa