Chương 45

'Em đã biết chuyện, chắc cũng biết họ gốc gác ở đâu, tên gì, chồng là ai, xin cho anh rõ.' Hương Vân nói: 'Anh ái mộ họ đến thế, hoan lạc với nhau chán chê từ hồi đó đến giờ, sao còn phải hỏi?' Bán Dạ Sinh nói: 'Anh đã nói anh chỉ gặp họ mỗi một lần rồi thôi, làm lại cho là ăn ở những nửa năm, nỗi oan này biết kêu vào đâu cho thấu' Hương Vân nói: 'Anh còn muốn nói hàm hồ gì nữa. Nếu anh không chung chạ với người ta, thì tại sao trong nửa năm nay, anh không tìm ra tôi. Rõ ràng mấy người ấy giũ chặt lấy anh nên mới không thèm ngó ngàng gì đến tôi, chẳng lẽ không đúng sao?' Bán Dạ Sinh nói: 'Nói thế thì oan người ta quá lắm' Hương Vân nói: 'Nếu quả thật không có chuyện ấy, thì anh hãy thề đi' Bán Dạ Sinh bèn quỳ xuống thề: 'Nếu con có mảy may liên hệ với người ta thì xin cho bị.... làm sao .... làm sao' Hương Vân thấy Sinh dám thề độc, cũng bớt được phân nửa giận hờn. Nàng hỏi Sinh: 'Anh thực chưa hề có gì với ba người ấy chứ?' Bán Dạ Sinh nói: 'Thực vậy' Hương Vân nói: 'Có như thì mới tha được tội cho anh' Bán Dạ Sinh phân giải rõ ràng xong bèn nói: 'Anh đã không có lỗi gì cả, vậy em hãy giở chăn cho anh nào.' Hương Vân vẫn còn ấm ức, vì không được người yêu cung kíng bằng người, nói: 'Mặt mày em không đẹp bằng người ta, anh nên tìm người đẹp mà ngủ, đừng đeo đuổi theo em' Bán Dạ Sinh nói: 'Em cứ nói khiêm tốn, nhan sắt như vậy mà còn thua ai?' Hương Vân nói: 'Ai mà không biết cặp mắt của anh. Phải cực kỳ đẹp như người ta mới được quỳ lạy, chứ xấu xí như em thì làm sao được như vậy, được anh nhìn đến là quý rồi' Bán Dạ Sinh nói: 'Ðó là chuyện ngẩu nhiên, em bận tâm làm gì mà nói lẫy anh. Thôi để anh cũng dập đầu lạy em, thế cho lần đầu mới gặp' Nói xong, Sinh liền quỳ, rồi dập đầu xuống gạch kêu binh binh mà lạy mấy chục lần, nghe vang dội cả phòng. Bấy giờ Hương Vân mới cười, đưa tay đỡ chàng cho lên giường. Bán Dạ Sinh vừa chui vào trong chăn, nàng liền thò tay nắm dương vật Sinh, để vô cổng đào nguyên. Lạ thay, hai vật như đã quen nhau tự bao giờ, dương vật như biết sắp được phỉ tình truy tróc, thái độ hết sức ung dung, như ngựa sắp chạy trên đường cũ. Tuy nhiên lúc sơ giao, mới đầu hai bên như còn ở giai đoạn khách sáo, nên nơi cửa động vật nọ còn chào hỏi vật kia. Ấy là vì bên nữ thì cảm thấy là nam đã tỏ sự cung kính hết lờng, bên nam mừng rằng cửa vào quả không rộng không hẹp. Thế la,ø sau phút làm quen bên ngoài, dương vật chọc thẳng vào trong. Cửa cung cấm của Hương Vân tuy trung bình, nhưng sóng tình dào dạt, cũng dung thứ sự đường đột của khách, còn nâng cao âm phần lên mà đón nhận, cho khách thêm dễ dàng đột nhập, rồi dưới buông thả cho khách mặc sức hãm thành, trên vận sức ém hơi gồng mình chịu đựng. Bán Dạ Sinh thấy nàng chịu nổi, biết là tay đáo để, háo hức thêm. Dương vật hăng hái càng lúc càng phồng lớn, dồn dập hãm thành. Một lát xuân cung như tăng hấp lực, cửa ra vào bị nghẽn, chặn đường rút lui của khách tình. Tình hình càng lúc càng khẩn trương, địa đạo bên trong trước đủ chỗ dat trở, nhưng sau khi dương vật đưa đẩy cỡ năm mươi lần thì thành khít rịt. Hương Vân thấy lạ, hào hển hỏi: 'Anh yêu, tại sao khi chồng em chơi em, em thấy trước khó sau trơn, mà anh chơi em, lại trước dễ sau khó?' Bán Dạ Sinh thành thật cắt nghĩa: 'Bình sinh anh không có biệt tài nào khác, chỉ hơn người có con cu này. Có hai cái khác: thứ nhất là khi chơi đàn bà, cu anh trươc nhỏ sau to. Mới cắm vô giống khúc củi khô, nhưng thọc ít cái là như gỗ bị nước thấm thành to thêm ra. Cái thứ hai là khi chơi, cu anh mát trước nóng sau, giống nhu đá lửa, mài ít cái là nóng. Chỉ vì có hai đặc điểm này mà anh không dám để nó mai một với đời, trái lại mong sao nó được chơi gái đẹp hoài, để những người đa tình như em thưởng thức.' Hương Vân nói: 'Không biết anh nói có thực hay không, hay nói chơi thôi. Nếu cứ như vầy chỉ sợ anh càng chơi , em càng ít sướng' Bán Dạ Sinh nói: 'Hiện giờ cửa mình em hơi khô, nên chưa thấy gì. Lát sau khi dâm khí nhỉ thêm, em sẽ sướng lấm cho coi.' Hương Vân nói: 'Nếu thế, em mặc anh chơi sao cho nước dâm ra nhiều thì làm' Bán Dạ Sinh nói: 'Em nói rất đúng.' Rồi bế hai chân nàng gác lên vai mình, tận tụy đưa đẩy dương vật thêm ít chục lần nữa. Quả nhiên, âm đạo trơn tru dần, lại còn ấm áp thêm. Hương Vân không còn thấy khổ nữa, chỉ thấy càng lúc toàn thân càng thêm đê mê. Nàng nói: 'Anh yêu, bây giờ mới thấy lời anh vừa nói rất đúng. Cái này của anh, quả là vưu vật trong đời, bây giờ anh càng đả, em càng thích đó'
0 bình luận