Chương 29

Ðiều bất tiện thứ ba là cải tạo xong, thì sức lực hậu thiên có tăng lên, nhưng nguyên khí tiên thiên sẽ giảm bớt ít nhiều, không còn đủ để bảo đảm việc sinh con đẻ cái. Và cho dù có sinh đẻ được thì con cái bị yểu nhiều, sống được rất khó. Hồi đầu tại hạ có hỏi tôn huynh dám liều không, chính là dám liều chuyện này, tức là không lấy vợ đầu hôn, không sinh con đẻ cái, chứ không phải dám liều mạng, không sợ chết. Tại hạ nghĩ rằng tôn huynh là người chí khí, một là lửa dục quá nồng, ba tháng không ngủ với đàn bà không chịu nổi, hai là quá tham sắc dục, không bảo đảm sau này không ăn nằm với gái còn trinh, ba là tuổi quá nhỏ, sợ không sinh được con nối dõi, mà nếu có cũng không nhiều. Cho nên phải biết đủ ba điều này rồi mới thấy khó khăn. Tôn huynh lúc đầu chỉ nghe nói tới mặt lợi, không biết mặt hại, nên hăm hở muốn làm ngay, bây giờ biết cả hai mặt lợi hại rồi, chắc là không dám thử liều.' Bán Dạ Sinh nói: 'Trong ba điều, tiểu sinh không nghi nghờ gì cả, xin lão tiên sinh yên tâm mà cải tạo giùm cho tiểu sinh'. Thuật sĩ nói: 'Sao có điều nghi ngờ mà tôn huynh khônh chịu nói ra?' Bán Dạ Sinh nói: 'Tiểu sinh nay ở đất khách đâu có giống như lúc ở quê nhà. Cho dù không hành lạc thì cũng ngày đêm phòng đơn gối lẻ, chẳng lẽ khi làm việc này rồi thì sẽ giao du với ai hay sao. Ðiều bất tiện thứ nhất đối với tiểu sinh không có gì trở ngại cả thì sao lại chịu không nổi. Ðàn bà ở đời này chỉ người vợ kết tóc là không thể không cưới đầu hôn, còn ngoài ra bọn tì thiếp thì đều không kể. Tiểu sinh đã cưới vợ rồi, đâu còn lo gì nữa. Huống chi trong đám nữ sắc, bọn gái đồng trinh là cực kỳ không xài được, việc đời không biết tí gì mà chuyện trăng gió cũng mù tịt, dính đến họ chẳng qua cốt được người đẹp mà thôi, có gì là khoái cảm. Muốn hành lạc thì phải là người ngoài hai mươi tuổi và dưới ba mươi, bọn này mới hiểu thế nào là Khởi, Thừa, Chuyển, Hợp, cũng như làm văn vậy, mỗi đoạn có cách làm của đoạn ấy, mỗi vế có cách đối của vế ấy, đâu phải như trẻ con làm thế nào cũng được. Ðiều bất tiện thứ hai e rằng không quan hệ gì tiểu sinh lại còn hợp với tiểu sinh nữa là đằng khác, như vậy có gì mà không làm được. Nói về đường con cái, thì số tiểu sinh không con, có cắt đi cũng không có, mà không cắt đi cũng không có. Nếu vạn nhất trong số có con, thì bởi lúc ấy, nguyên khí sẽ vùng dậy và rồi sẽ sinh con đẻ cái đấy thôi. Ðiều mà lão tiên sinh nói, tiểu sinh chịu cũng chịu được, liều cũng liều được, điều mà lão tiên sinh cho là bất tiện thì tiểu sinh cho là điều rất tiện cả, mong lão tiên sinh đừng nghi ngờ gì tiểu sinh và hãy cải tạo giùm cho tiểu sinh'. Thuật sĩ nói: 'Ýù tôn huynh đã quyết, nhất định đòi làm cho được, thì tại hạ cũng không làm khó dễ làm gì. Như vậy cần phải chịn ngày lành, lại phải tìm một nơi yên tĩnh, hoặc ở đây, hoặc ở nhà tôn huynh, cốt sao đừng ai biết, bởi vì nếu có người biết, họ sẽ rình xem, ồn ào bất tiện.' Bán Dạ Sinh nói: 'Chỗ tiểu sinh phòng ốc chật hẹp, khách vãng lai lại phức tạp, để họ trông thấy bất nhã, khó làm việc, chi bằng đến chỗ trọ của lão tiên sinh vậy'. Hai người hẹn xong, thuật sĩ mới nhận tiền lễ, hỏi ngày sinh tháng đẻ của Bán Dạ Sinh rồi lấy tra lịch, chọn ba bốn ngày đều thuộc hành Hỏa cho hợp với công việc sắp làm, đồng thời chọn ngày nào không xung khắc với bổn mạng, rồi mới định lúc nào giải phẫu. Bán Dạ Sinh mừng rỡ cáo từ ra về. Cái căn tạo nghiệt của Sinh đều bắt đầu từ đây. Thế mới biết thuật phòng the ở đời này không học được, đã học rồi thì tâm thuật sẽ bại hoại mà thôi. Kể ra từ hồi nào đến giờ thiên hạ không ai đi học thuật phòng the chỉ để phục vụ riêng cho vợ nhà làm chi VIII Ba tháng ở ẩn chốn này cam tâm chịu nhịn Một phen học được thuật kia, mặc sức vẫy vùng. Sau khi chia tay thuật sĩ , Bán Dạ Sinh trở về nhà trọ, Nằm trên giường một mình, Sinh suy nghĩ, tưởng tượng không biết chừng cải tạo xong rồi thì sẽ thỏa nguyện đến đâu. Bất giác dâm hứng nổi lên, Sinh nghĩ thầm: 'Mình lâu quá không ngủ với ai cả, nên dục vọng bị đè nén, không phát tiết ra được, nếu chờ mãi đến lúc hoàn tất thì làm sao chịu nổi. Chi bằng mìng dâm dục một bữa, coi như là uống thuốc xổ trước vậy.' Nghĩ đến đây, Sinh không sao yên giấc được bèn bò dậy định đi tìm kỹ nữ, nhưng lại sợ đã trễ, họ bận khách không chịu tiếp. Sinh lại nghĩ hiện bên mình sẵn có phương tiện để dùng trong lúc cấp bách, sao không dùng đến, bèn gọi một gia đồng lên giường với mình để thỏa mãn thay cho phụ nữ vậy.
0 bình luận