Chương 28

Bắt một con chó đực và một con chó cái nhốt vào một căn phòng trống, cho chúng giao cấu. Ðợi hai con nửa chừng chưa xong thì tách rời chừng ra. Duơng vật của chó là một vật cực nóng, thọt vào âm vật là to ra, dài ra gấp mấy lần, dù cho đã xuất tinh, cũng phải lâu lắm mới rứt ra được, huống chi là lúc còn đang dở dang. Ðây chính là lúc dùng dao bén cắt ngay, rồi mổ âm vật của con cái để móc dương vật con đực, xẻ làm bốn cọng. Ðồng thời, cấp thời bôi thuốc làm tê lên dương vật người , rạch sâu thành bốn đường, trên dưới và hai bên. Xong rồi nhét vào mỗi đường rọc một cọng dương vật chó. Cuối cùng bôi thuốc lên mau lành miệng. Ðiều cần yếu là không được làm rách ống dẫn tinh của chó để sau khỏi mang bệnh. Nếu mổ bộ phận chó không để sơ xuất thì không còn lo gì nữa, đọi hết tháng sau thì bên trong như có một sư hòa hợp nhuần nhuyển chẳng khác sữa với nước, không còn phân biệt được dương vật phần nào của người lúc chưa tháp , với khi đã tháp rồi nữa. Dùng dương vật đã được tái tạo này mà hành lạc với đàn bà thì nó khởi nhiệt nóng ran lên giống như của chó vậy. Lúc chưa dùng, so với lúc cũ nó đã dài và to gấp mấy lần rồi, lúc để vào rồi, so với lúc ở ngoài, lại dài và to thêm gấp mấy lần nữa, quả thật là một dương vật đẵ cải tạo bằng mấy chục lần dương vật chưa cải tạo, tôn huynh thử nghĩ xem bên trong âm đạo khoái cảm đến đâu, đàn bà sẽ thích thú đến đâu?' Bán Dạ Sinh nghe đến đây, thì chẳng khác nào người chết muốn sốâng lại, miệng chưa kịp nói đồng ý thì gối đã quỳ xuống. Sinh nói: 'Nếu được như vậy, thì ơn này chẳng khác chi ơn cứu tử' Thuật sĩ vội đỡ Sinh dậy, nói: 'Tôn huynh muốn học thì học, bày đại lễ làm gì?' Bán Dạ Sinh nói: 'Ðệ tử tính hiếu dâm, không nữ sắc là không sống được. Chẳng may vì tiên thiên bất túc nên chí nguyện không thành. Nay gặp được bậc dị nhân, thật là duyên kỳ ngộ, nghìn năm một thuở, dám sao không quỳ xuống để thỉnh cầu'. Nói xong, Sinh bảo gia đồng mang lễ vật rồi quỳ xuống, tự tay dâng lên thuật sĩ, nói: 'Xin tạm coi đây là lễ bái kiến. Bao giờ cải tạo xong, xin hết sức hậu tạ, không dám phụ lòng'. Thuật sĩ nói: 'Việc này tuy nói là vậy, nhưng muời phần có đến chín phần không làm đượïc. Vì thế tại hạ không dám nhận phần lễ này' Bán Dạ Sinh nói: 'Không việc gì không làm được, tiểu sinh vốn thích thú gió trăng, không màng đến mạng sống, nếu quả nhiên nhờ trời mà dương vật đang nhỏ ngắn có thể trở thành to và dài thì dĩ nhiên công đức ấy không nói làm gì, còn như lỡ mà việc không thành, tiểu sinh có chết đi nữa, thì cũng vui lòng cam chịu, không dám oán hận, mong lão tiên sinh bất tất phải đa nghi'. Thuật sĩ nói: 'Cách này tại hạ chưa làm qua. Không quen dám đâu mang sinh mạng con người ra thử. Tuy nhiên đây không phải là mối quan tâm của tại hạ. Thật ra, cải tạo xong rồi, có ba điều bất tiện có hại cho tôn huynh, nên không dám làm bừa. Xin nói ra đây từng điều một, nếu tôn huynh đồng ý, tại hạ sẽ xin vâng mệnh. Nếu trong ba điều, có điều nào tôn huynh không đồng ý, thì cũng đừng ép nhau làm gì'. Bán Dạ Sinh nói: 'Ba điều bất tiện là ba điều gì, xin nói cho nghe'. Thuật sĩ nói: 'Ðiều thứ nhất là cải tạo xong thì phải mất từ mười dến hai mươi ngày không được gần đàn bà. Nếu gần thì bên trong sẽ làm độc, dương vật của người và của chó sẽ tách ra, không những cái giả không xài được, ngay cái thật cũng hỏng luôn. Hồi đầu tại hạ có hỏi tôn huynh chịu nổi không chính là chịu nổi không hành lạc một thời gian, chứ không phải chịu nổi đau đớn. Ðiều bất tiện thứ hai là cải tạo xong, thì chỉ phụ nũ tuổi hai mươi, ba mươi mới thích nghi nổi, còn những người dưới hai mươi, cho dù đã mất trinh nhưng chưa hề sinh đẻ, thì lúc giao hoan cũng khó khăn trở ngại lắm. Ðến như các cô trinh nữ chưa hề xuất giá, thì khỏi phải nói, ráp vô chỉ chết, không chạy đâu cho khỏi. Vì vậy cải tạo theo phương pháp này rồi, thì cấm không được lấy vợ đầu hôn, không được ngủ với đàn bà trẻ tuổi, nếu không thì tội nghiệt.
0 bình luận