Chương 27

Ði qua nơi đây, tạm ngụ phòng mấy, số mấy tìm sẽ có người dạy cho, đến trễ sẽ không gặp. Bán Dạ Sinh đọc đi đọc lại mấy lượt bài thơ mặt trước và hàng chữ ở mặt sau, bất giác trong lòng kinh hoảng, rồi phát lên cười sặc sụa. 'Có việc lạ lùng này ư? dương vật của mình nhỏ, không dám đem ra nói, vậy mà có bậc dị nhân đến làm phép cho mình sao?' Rồi cứ thế chạy bay vào về miếu cũ dùng làm nơi tạm cư, lầy mấy lạng bạc vào khay làm tiền lễ ra mắt rời khiến gia đồng bưng theo, rời tìm đến địa chỉ nhà trọ dị nhân. Bán Dạ Sinh vào phòng, thấy thuật sĩ là một ông lão nét mặt hồng thuận như hài nhi mà tóc thì bạc phơ như lông hạc, tướng mạo rất dị thường. Thấy Sinh chắp tay bước tới, thuật sĩ bèn hỏi: 'Tôn huynh quá bộ lại đây có phải muốn được truyền thuật phòng the không?' Bán Dạ Sinh đáp: 'Dạ phải' Thuật sĩ hỏi: 'Tôn huynh định học cho mình hay cho người?' Bán Dạ Sinh nói: 'Xin hỏi, theo ý lão tiên sinh thì học cho mình là thế nào, mà học cho người là thế nào?' Thuật sĩ nói: 'Nếu chỉ cung phụng cho người đàn bà được khoái cảm còn mình thì không cần, trong trường hợp này, thuật phòng the dễ truyền nhất. Chỉ cần uống thuốc cho xuất tinh chậm, lại bôi thuốc lên dương vật cho nó tê dại như khúc sắt, tự mình không còn biết khoái cảm gì, xuất tinh cũng thế, không xuất cũng đặng, ta gọi đó là học cho người. Còn như nếu muốn chính mình và người đàn bà cùng thỏa thích, âm vật khoái cảm mà dương vật cũng khoái cảm, rời nhau ra hai bên như muốn chết, đẩy vô một cái, hai bên như sống lại, như thế mới gọi là giao hoan, cũng gọi là thủ lạc, có điều khoái cảm đến cực độ rồi thì không khỏi xuất tinh, mà khi xuất tinh thì đàn bà ra sau đàn ông ra trước. Muốn cho người đàn ông đê mê mà hãm không ra, người đàn bà càng ra càng đê mê, đó là một phương thuật khó nhất, trước tiên phải bỏ công rèn luyện thuật cho đạt được tám chín phần kết quả, rồi sau lại dùng thuốc để trợ lực thì mới thập phần hoàn hảo. Tôn huynh nếu muốn học thuật này thì phải theo tại hạ vân du vài năm rồi từ từ cảm ngộ, chớ không thể một sớm một chiều mà học được'. Bán Dạ Sinh nói: 'Bình thường thuật phòng the chỉ giúp ái ân lâu dài, chứ không thể làm cho dương vật to ra. Vừa rồi thấy trong thiếp cáo có ghi tám chữ 'năng sử vi dương biến thành cự vật' (có thể cải dương vật nhỏ trở thành lớn) nên có ý đến nhờ lão tiên sinh chỉ dạy. Xin lảo tiên sinh cho biết làm thế nào để được như vậy.' Thuật sĩ nói: 'Có những cách làm khác nhau nhưng đại để đều phải phát xuất từ gốc. Thứ nhất phải xem ni tấc của dương vật vốn như thế nào, thứ hai phải biết là ngoài ni tấc ấy cần tăng thêm bao nhiêu nữa, thứ ba phải nắm chắc là chịu nổi hay không chứ khong thể tùy tiện làm bừa.' Bán Dạ Sinh nói: 'Thói thường to đến cỡ nào, nhỏ như thế nào, làm to thêm nhiều như thế nào, to thêm ít như thế nào, chịu nổi là sao, không chịu nổi là sao, nay lão tiên sinh chỉ rõ cho đệ tử biết để chọn đường mà đi'. Thuật sĩ nói: 'Nếu dương vật không ngắn cũng không nhỏ lắm, mà muốn nó dài thêm, to thêm chút ít thì dễ, không cần có chịu nổi hay không. Chỉ bôi chút ít thuốc lên cho nó không còn phân biệt được nóng lạnh, không còn biết khoái cảm, rồi dùng thuốc xông và tẩy. Cứ mổi lần xông là một lần tẩy, một lần vò, một lần nắn. Xông cho nó chắc, tẩy cho nó ngứa, vỗ cho nó to, nắn cho thêm dài, sau ba ngày đêm so thêm sẽ dài và to thêm một phần ba, làm được như thế sẽ khoái lạc vô cùng, không còn nghi nghờ vào đâu được, cho nên không cần thiết có chịu nổi hay không. Còn nếu muốn cho dương vật vốn nhỏ và ngắn, được to ra và dài thêm nhiều, -mà cách này thì sẽ có phương hại gân cốt-, thì phải hỏi xem đương sự có chịu nổi hay có dám liều hay không, nếu là người nhát gan không dám chơi trò nguy hiểm này thì thôi, còn nếu là tay chỉ biết chuyện trăng hoa, không màng đến tính mạng, thì tại hạ sẽ mạnh dạn cải tạo cho. Phép cải tạo như thế này:
0 bình luận