Chương 24

t người trên hai mươi tuổi, một người mới mười sáu, mười bảy, bên nhà là chị em họ cùng giòng ông nội, với bên chồng là chi em bạn dâu. Nhà chồng đời đời làm quan, riêng chồng của họ thì không phải là cử nhân, tiến sĩ, mà chỉ là hai cậu tú nổi tiếng dâm dục, chả lo học hành gì cả. Người anh tên Ngọa Vân sinh, vợ là cô nàng ngoài hai mươi tuổi, lấy nhau đã được bốn năm, người em tên là Ỷ Vân sinh, vợ là cô nàng mười sáu mười bảy tuổi, lấy chưa được hơn ba tháng. Cả hai cô nhan cùng giống với người đàn bà vừa nói. Họ lại cũng thật thà, mỗi lần ân ái với chồng thì cứ nằm trơ ra, miệng cũng không hít hà, có vẻ không thích. Vợ thì không hiếu dâm, chồng thì lại không năm thê bảy thiếp, đêm nào cũng chỉ vợ chồng một phòng thôi. Thế nên, không nên tính chuyện gì vói hai người ấy, nếu muốn tính chuyện gì thì cũng phải có đủ trăm phương ngàn kế làm thế nào cho họ động hứng, lại phải đợi khi nào chồng họ đi vắng thời mới ra tay được, mà muốn như vậy thì cũng mất một hai tháng. Trường hợp người đàn bà bán tơ vừa nói được cái thuận lợi là thứ nhất dễ gặp mặt, thứ hai chồng thường đi vắng, lại hiếu dâm nên dễ được.' Bán Dạ Sinh nghe Tái Côn Lôn nói về hai cô nàng như thế thấy có đôi phần giống với người mình đã gặp hôm trước, trong bụng không bỏ qua được, nên mới nói tiếp: 'Ðã đành chủ trương của anh không sai, nhưng còn có chỗ chưa nhìn ra. Anh nói hai cô ấy thật thà, không dâm đãng, nên mình khó ra tay. Em nghĩ trong lúc làm tình, có thể bửu bối chồng quá nhỏ, tinh lực yếu kém, người vợ không cảm thấy khoái lạc, nên mới ra nông nổi như thế. Nếu gặp được em, chắc hai người thực thà kia sẽ không còn ỳ ra được nữa.' Tái Côn Lôn nói: 'Anh thấy dương vật của hai chàng kia cũng không nhỏ đâu, tinh lực cũng không yếu kém đâu,chẳng qua so với những dương vật cực thô cực to, cực dài thì không bằng thôi. Anh có điều này đang định hỏi em là em say mê sắc dục như thế, chắc là phải dựa vào một bản lĩnh như thế nào. Xin hỏi dương vật của em bao lớn, tinh lực đủ sức đến đâu, hãy nói cho anh xem tài nghệ của em cao thấp thế nào, có như vậy anh mới an tâm lo liệu cho em'. Bán Dạ Sinh vui vẻ nói: 'Anh khỏi lo điều này, không phải em nói khoác, chứ tinh lực của em sung mãn, bảo bối của em dịp nào cũng ứng phó nổi, cho dù nàng nào sung sức thế mấy, gặp em sẽ được thả cửa no say'. Tái Côn Lôn nói: 'Như thế thì tốt lắm. Em thử nói sơ lược cho anh nghe xem, thường khi ăn nằm với phụ nữ, em đại khái làm được đến đâu mới nghỉ?' Bán Dạ Sinh nói: 'Không đếm được đâu, mà cũng ít khi đếm lắm. Khi làm tình với phụ nữ em không theo nguyên tắc nào cả, thành ra không rõ làm được bao nhiêu cái' Tái Côn Lôn nói: 'Làm được bao nhiêu cái không nhớ, còn làm được bao lâu, được ấy trống canh chắc nhớ chứ?' Bán Dạ Sinh thực sự chỉ làm được nửa canh mà thôi, nhưng vì sợ Tái Côn Lôn chê ít mà mượn cớ từ chối, nên mới thêm nửa canh cho tròn số. Sinh nói: 'Sức em có thể chịu nổi một canh, nếu rán thêm một chút, có thể kéo dài mấy khắc nữa cũng không biết chừng'. 'Nói như thế thì tinh lực của em cũng vào hạng bình thường, chưa thể gọi là cao cường. Cái sức đó thì dùng trong nhà thì được, chứ ra ngoài e chưa nổi'. Bán Dạ Sinh nói: 'Xin anh đừng qyá bận tâm, hôm trước em có mua được ở đằng kia một loại thuốc cường dương thật tốt. Chẳng qua bây giờ không có làm ăn gì, anh hùng không đất dụng võ nên để vậy đấy thôi, chớ khi nào cờ đã đến tay, lúc lên giường, em chịu khó bôi chút ít thuốc là có thể làm đến đâu cũng được.' Tái Côn Lôn nói: 'Thuốc cường dương tuy giúp cho dương vật kéo dài dương mãnh, nhưng không thên kích thước. Nếu có được dương vật to lớn mà dùng thêm thuốc thì chẳng khác nào người có tài lúc đến trường thi mà uống chút nhân sâm, tinh thần sẽ càng thêm minh mẫn, bài vở chu toàn, nếu dương vật nhỏ bé mà dùng thêm thuốc cường dương thì cũng như cậu tú bụng thì rỗng tuếch, vô trường thi tuy uống thật nhiều nhân sâm mà vẫn không trả bài nổi. Nếu chỉ mong được kéo dài thời gian mà không kể đến thực chất, khác gì ngồi lâu trong phòng thi, dẫu đến ba ngày ba đêm cũng chẳng ích chi. Huống chi thuốc cường dương phần nhiều đều là gạt người, đâu rõù hiệu nghiệm thật hay không. Nay anh không cần biết em đã có dùng thử qua chưa, mà chỉ muốn hỏi dương vật của em thực sự bao to, dài được mấy tấc, em hãy nói anh nghe'. Bán Dạ Sinh nói: 'Không cần nói làm gì, chỉ biết không phải nhỏ là được'. Tái Côn Lôn thấy Sinh không nói gì, bèn thò tay định tuột quần Sinh để xem. Bán Dạ Sinh vẫn né tránh không chịu. Tái Côn Lôn nói:
0 bình luận