Chương 19

'Từ khi ra đi đến nay, em cũng có gặp nhiều phụ nữ, nhưng chưa có người nào lọt vào mắt cả, vì vậy em cứ cho rằng trên đời này không có người đẹp. Theo lời anh nói thì anh đã gặp qua rất nhiều người, mà không phải chỉ một lần. Em vốn sống chết vì nữ sắc, may được gặp anh, có thể nói là tam sinh hữu hạnh, nếu không kể hết tâm sự cho anh nghe, há không phải là đáng tiếc lắm sao. Dám mong anh chỉ cho em một người đẹp nhất trong số những người anh đã thấy, rồi dàn xếp cho em được gặp qua người ấy. không nói dấu gì anh, số em có Hồng loan chiếu mệnh. Bình sinh một khi em đã thích người phụ nữ nào rồi, cho dù em không đi tìm, tự nhiên người ấy cũng tìm đến em. Bây giờ xin anh làm phép thần thông cho em được việc. Em xin đền công ơn anh thiệt hậu'. Nào dè Tái Côn Lôn lại không phải là Côn Lôn tái thế, chịu giúp người anh em kết nghĩa làm việc của Thôi sinh. Tái Côn Lôn lắc đầu nói: 'Thế này không được đâu. Anh vốn tự răn mình nơi nào đã trộm qua thì không ttrộm nữa, ngay cả của cải còn không nỡ lấy, huống chi là việc liên quan đến danh tiết người phụ nữ. Thôi thì từ đây về sau, nếu anh muốn giúp em, thì đột nhập nhà nào mà có đàn bà đẹp, anh phải bỏ qua, lhông ra tay nữ, về điềm chỉ cho em hay chỗ mà ra tay. Anh nghĩ làm như vậy thì được. Phần em cũng nên lóng tai lóng mắt, tìm chỗ ở quanh đây mà chờ. Khi có tin vui, anh sẽ cho hay. Còn muốn tiền bạc tạ ơn, anh mà muốn, thì tài sản của em để đâu mà anh không lấy nổi. Hãy chớ để chuyện tiền bạc xen vô ân nghĩa'. Bán Dạ Sinh nói: 'Em có mắt mà không tròng, không thấy người ân tình nghĩa khí. Những lời lẽ vừa rồi của em thật quá đường đột.' Nói rồi mừng rỡ dập đầu lạy tạ. Sau đó Sinh theo lời bàn mà kiếm chổ ở. V Kén mỹ nhân ghi danh quả thực khắt khe Ðền đáp duyên kia đâu lý gì tuổi tác Sau khi bàn định với Tái Côn Lôn , Bán Dạ Sinh dọn về trọ buồng sau của một cái miểu. Ðây là miểu thờ ông Trương Tiên, phòng ốc rất nhỏ. Miểu này trưóc kia không chịu cho ai thuê ngụ, nhưng vì Bán Dạ Sinh trả giá cao, gấp đôi giá người khác, nên ông từ phá lệ cho Sinh ngụ. Tại sao Bán Dạ Sinh chịu trả giá cao như vậy? Vì ông Trương tiên tại miểu này rất linh thiên, đàn bà đến cầu tự rất đông, Bán Dạ Sinh lợi dụng chổ này làm nơi để chọn người đẹp. Quả thật, từ khi Bán Dạ Sinh vào trọ, hàng ngày thấy biết bao lượt các bà các cô đến dâng hương. Họ không giống với những người đàn bà đi dâng hương tại các chùa miểu khác. Ở đây trong số mười người, có đến một hai người tạm được. Bán Dạ Sinh buồn chán vì rình mãi mà không hề thấy được một phụ nữ xuất sắc, mà sao đàn bà con gái tầm thường cứ lũ lượt đến dâng hương cầu tự. Chẳng biết làm gì cho hết ngày, chỉ ở miết trong phòng không thèm rình sau hương án nữa, dặn hai đứa tiểu đồng khi có giai nhân đến thì mật báo cho mình mà thôi. Tuy thất vọng nhưng chẳng lẽ Bán Dạ Sinh lại ra thông báo cấm phụ nữ xấu xí đến, mà chỉ có người đẹp được đến thôi hay sao? Ðộc giả nên biết rằng chùa miểu nào cũng có phụ nữ đến dâng hương, trong số nhiều người già, ít người trẻ. Người già và trung niên thì được hai phần, còn người trẻ chỉ có một phần mà thôi, do đó người coi được thì ít mà người coi không được thì đông. Ở đây thì khác, người ta đến đây để cầu tự, cho nên không có những người già hoặc trung niên bởi vì đôi với những người này thì hoặc kinh nguyệt đã dứt, sinh lý không còn, hoặc sinh lý sắp dứt, đường con đã tuyệt, rốt lại chỉ có bọn trẻ tuổi đến đây dâng hương mà thôi, trong số này thỉnh thoảng cũng có người trung niên đi nhưng không nhiều. Mà phàm là con gái mười bốn tuổi trở ra, hai mươi tuổi trở lại, trong khoảng năm sáu tuổi nầy, bất luận đẹp hay xấu, cô nào cũng má đỏ hây hây, nhìn thấy cũng động lòng, cho nên trong mười người, cũng có một hai người coi được. Bán Dạ Sinh lắm hôm cũng dậy sớm, ăn diện tề chỉnh rồi đi qua lại trước bàn thờ như kép chính trên sân khấu, khi thấy phụ nữ đến, thì núp sau tượng của Trương Tiên, nghe đạo sĩ cầu nguyện cho người đẹp rồi xem người đẹp xưng tên dâng hương khấn vái, có thể nói mãn nhãn không sót một tý gì, xong rồi bất thình lình bước ra ngoài.
0 bình luận