Chương 2

Rồi Khang cho một ngón tay vào cửa mình tôi, đút đầu, đút dần vào sâu. Tôi nhắm mắt, bậm môi, bởi vì sướng quá. Nước lồn tôi ứa ra. Khang cứ dùng ngón tay thụt vô, lấy ra một lúc, rồi đưa lên ngửi: - Bên trong cũng không có gì. Hay là để tôi khám cái hột le của chị coi có bệnh gì không. Khang banh hai mép lồn tôi ra, lấy một ngón tay vân vê hột le tôi. Tôi chỉ biết nhắm mắt, nhăn nhó. Đã thế, Khang lại cúi xuống lấy lưỡi liếm và rà nhẹ nhẹ ở đầu hột. Bụng tôi rung lên. Hai đầu gối giật lia lịa. Và khi Khang ngậm hẳn vào để nút thì tôi oằn oại, bật tiếng rên khe khẻ. Khang nói: - Đúng rồi! Chỉ bị bệnh ở cái hột này, nên khi tôi bú chỉ rên quá thấy không. Đó, chỉ còn ưỡn lên, ưỡn xuống, bụng giật quá trời. Đây nè, để tôi bú nữa cho mấy người xem. Tại cái hột này mà bụng chỉ đau. Khang lại cúi xuống bú tiếp. Khang bú nghề quá làm tôi càng lăn lộn và la lớn hơn. Cúc và Vĩnh nhìn nhau nói: - À há, bác sĩ tài ba thiệt. Cái bụng trồi lên sụp xuống. Hai đầu gối nó rung như thằn lằn đứt đuôi. Nó la quá mày thấy không Vĩnh. Ổng càng bú, nó càng la. Nhìn cảnh Khang bú tôi, Vĩnh chịu không nổi, cởi cái quần đùi ra, tay cằm cặc xụt mạnh, nói với Cúc: - Bác ơi, sao ông bác sĩ ổng khám vợ con, làm con nứng quá, chịu hết nổi. Hay cặc con nó cũng bị bệnh. Đâu bác cầm thử coi. Nó nóng hổi à. Cúc đưa tay cầm cặc Vĩnh, nựng rồi nói: - Đúng rồi. Cặc mày cũng bệnh rồi Vĩnh! Sao mà mình mẩy nó nóng rang vầy? Để tao bú coi nó bệnh gì. Chị Cúc quỳ xuống, cầm cặc Vĩnh bú ngon bú lành. Chị nhắm mắt ngoạm trọn cặc Vĩnh mà bú. Đầu chị xô tới xô lui làm cặc Vĩnh lú cnào tận tận trong, lúc ra ngoài, giống hệt như đụ trong lồn. Vĩnh sướng quá la lên: - Ối bác ơi! Bệnh hoạn gì hổng biết. Con chỉ biết sướng quá đi. Bác bú hay quá bác ơi. Bác bú con đi, lát nữa con khám lồn bác cho. Ối chết, cái miệng bác cũng nóng quá chừng. Bác mút mạnh đi. Thiệt mạnh! Đó, như vậy thì con mới sướng. Bác ơi, bác coi ông bác sĩ bú lồn vợ con kìa. Vợ con nó ấn cái đầu ổng vô thêm nữa, bác thấy không? Ôi! Lát nữa con bú, bác cũng ấn đầu con vô như vậy nhen! Bác cởi truồng sẵn ra đi! Chuẩn bị đi! Chị Cúc cởi bật áo ra. Hai vú chị lớn như vú thiếu nữ vì Khang và Vĩnh đã bóp và bú cả năm rồi. Vú chị đẹp quá. Nó trắng phau. Hai núm hồng như hạt lựu. Cúc vừa bú cặc Vĩnh, vừa cởi cái quần lãnh đen, Lông lồn chị rậm hơn tôi. Bỗng Khang nói: - Chị này chỉ đau thiệt rồi đó. Phải chữa trị mới được. Cúc hỏi: - Thưa bác sĩ, bác sĩ chữa bằng cách nào? - Thì tôi phải cho ống mạch của tôi vô trỏng. Lát sau tôi bắn thuốc vô trỏng luôn. May ra chỉ mới khỏi. Rồi Khang cởi quần. Con cặc Khang khá lớn. Nó đã lớn mà lại dài nữa. Tôi nhìn thấy mê quá. Khang bảo tôi: - Chị làm ơn dang rộng cái háng ra cho tôi kẹp mạch. Khang leo lên. Tôi dang rộng hai bắp vế. Khang cầm cặc đâm vào cửa mình tôi. Tôi rung động, bàng hoàng khó tả. Khang nhấn nhẹ cặc vào, rồi lại rút ra. Cứ làm như thế cho đến khi con cặc vào hết bên trong. Tôi ngợp choán bởi một thứ khoái cảm tột cùng, chỉ biết nằm đó mà rên: - Ôi bác sĩ ơi! Cái ống mạch của bác sĩ sao nó hay quá. Nó làm em hết đau, mà còn sướng nữa. Bác sĩ nắc đi. Đó, bác sĩ ơi! Mỗi cái nắc làm em tê tái hết châu thân. Ngày nào bác sĩ cũng qua kẹp mạch em như vầy nhen. Ối chết bác sĩ ơi! Ống mạch bác sĩ to và dài quá. Chật hết cái lồn em. Nước em ra quá trời đó bác sĩ. Bác sĩ kẹp cho thiệt lâu nhen. Chị Cúc nhìn thấy Khang đụ tôi miệt mài, chịu không nổi bèn bảo với Vĩnh: - Vĩnh ơi! Ông bác sĩ ổng làm tao thèm quá đi Vĩnh ơi! Đâu, bắt chước ổng, mày kẹp mạch cho tao như vậy được không. Làm như lồn tao nó cũng bị bệnh. Tự nhiên sao nước nó ứa ra quá trời, làm ướt hết hai bắp vế của tao rồi! Vĩnh ơi, mau kẹp cho bác đi! Nói xong, chị Cúc nằm bên cạnh tôi, dang hai chân ra, Vĩnh nằm lên cho cặc vô đụ chị, và nói: - Bác ơi, bác ơi! Cái này là kẹp mạch đây hả? Sao nó sướng quá vầy nè bác! Con nắc cho bác sướng nhen. Vĩnh nắc. Chị Cúc la trời. Tôi cũng la. Mạnh ai nấy la, vì ai cũng sướng. Tôi nắm tay chị Cúc: - Bác ơi! Ông bác sĩ trị cho con hết bệnh rồi. Con đang sướng quá chừng bác biết không. Cái ống mạch của ổng lớn quá làm lồn con muốn bể bác ơi! Chị Cúc nhắm mắt, cầm tay tôi, cũng la lên:
0 bình luận